[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 237: Sinh Đôi Long Phượng Là Tốt Nhất (1)




"Mẹ, tạm thời không nói đến chuyện này nữa, mọi người mau đi ăn cơm đi, ngày mai đi đến cửa hàng lại nói tiếp."

Bạch Vĩ nói thêm vài câu, sau đó cúp điện thoại.

Sờ sờ cái bụng tròn vo của mình, Bạch Vi thấy hơi mong chờ.

Thật ra nam nữ đều được, dù sao đều là con của cô và Lục Tư Đình, Bạch Vi đều thích cả hai, nhưng mà nếu như có thể, cô vẫn hy vọng mình mang thai long phượng.

Cô ấy muốn một tiểu Lục Tư Đình, tốt nhất là một đứa cực kỳ giống Lục Tư Đình khi còn nhỏ, như thế là đáng yêu nhất.

Nhưng Lục Tư Đình lại muốn có một tiểu Bạch Vi, chính là một cô bé rất dễ thương như Bạch Vi khi còn nhỏ, đây là do lúc trước hai người nói chuyện linh tinh, Bạch Vi mới biết được.

Hai người đã có ý kiến khác nhau, một người muốn con trai, người kia lại muốn con gái, vậy tốt nhất là sinh một cặp song sinh, cả hai đều thấy hài lòng.

Bây giờ là tháng Năm, Bạch Vi đã tính toán, cô ấy có thai vào tháng Giêng, thời điểm sinh có lễ là vào giữa tháng Mười Một. Sau khi trải qua mùng 1 tháng 6, đến giữa tháng 11, dường như là chỉ còn lại ngày mùng 1 tháng 10 là ngày lễ lớn.

Vừa hay, sau khi hết ngày lễ mùng 1 tháng 10, cô sẽ có thể yên tâm dưỡng thai, chờ ngày sinh.

Ở trong lòng Bạch Vi gần như đã sắp xếp hết tất cả mọi thứ, ngày hôm sau đi đến cửa hàng, bắt đầu chuẩn bị cho các hoạt động của ngày Quốc khánh.

Trong mấy ngày Quốc khánh 1 tháng Mười này, chỉ còn khoảng một tháng nữa là đến ngày sinh của Bạch Vi, ngày hôm đó chắc chắn sẽ có rất nhiều người, bụng Bạch Vi đã lớn, không chừng còn cần người chăm sóc, cho nên tốt nhất là ngày hôm đó không nên đến cửa hàng hỗ trợ.

Cô có đi hay không thì đến lúc đó có thể tính tiếp, nhưng các loại trang sức trong cửa hàng, nhất định phải có đầy đủ hàng tôn kho.

Mấy ngày nay Bạch Vi đã bắt đầu chuẩn bị kiểu dáng cho sự kiện Quốc khánh.

Cuối tuần, Bạch Vi bảo Lục Tư Đình lái xe đưa cô đến chợ để nhập hàng, vì có ô tô, nên lân này Bạch Vi đã mua nhiều hơn gấp đôi số lượng bình thường.

Trong cửa hàng trang sức của cô, một phần lớn khách hàng trong số họ đều là học sinh là khách hàng chính.

Có người là học sinh cấp 3, sinh viên đại học, bọn họ có năng lực tự mua sắm, có người đã có con, nhưng đều là những người mẹ của các cô gái mua cho con mình những phụ kiện đẹp de.

Cho nên, lần này Bạch Vi đã làm tất cả các phụ kiện chủ yếu là kiểu đáng yêu.

Rất nhiều đồ trang sức, kẹp tóc, băng đồ, còn có cả những dây buộc tóc có chuông, vừa đáng yêu lại vừa đẹp đẽ.

Loại phụ kiện này, có thể nói là từ bé gái từ hai, ba tuổi đến những cô gái tuổi đôi mươi đều có thể đeo được.

Bạch Vi đã thiết kế một loạt phụ kiện, vào cuối tháng Tám lập tức tung ra phụ kiện mới.

Cuối tháng 8, lúc này hầu như các trường đều sắp khai giảng, rất nhiều phụ huynh và học sinh sẽ đi ngang qua đây, nhìn thấy ở cửa hàng trang sức của Bạch Vi có sản phẩm mới, lại còn là những phụ kiện đáng yêu như vậy, cả đám người đều không nhúc nhích nổi nữa.

Những phụ kiện này bán rất chạy, Bạch Vi đã truyền lại phương pháp sản xuất cho mẹ và chị Thôi, sau đó bắt đầu làm đồ trang sức cho ngày Quốc khánh.

Đối với sự kiện Quốc khánh lần này, Bạch Vi đã làm rất nhiều đồ trang sức và phụ kiện mang phong cách dân tộc, cộng thêm một số trang sức hình mặt người trong hí kịch và giày thêu hoa...

Hôm nay Bạch Vi đang làm đồ trang sức trong cửa hàng thì có tiếng nói cười bên ngoài. Cô ngang đầu nhìn lên, thì ra là một vài người vợ quân nhân từ đại viện của quân đội đến đây.

Trong đại viện của quân đội, hầu hết các người vợ quân nhân đều thường đến cửa hàng của Bạch Vi, phần lớn đều đã có con, có khi mua đồ trang sức cho chính mình, có khi nhìn thấy những chiếc phụ kiện dễ thương phù hợp với trẻ con trong cửa hàng, cũng sẽ mua không ít.

Có thể nói mấy người ấy là khách quen của cửa hàng.