Bản thân cô khi đi học cũng rất nghiêm túc, trên tường treo đầy những giấy khen lớn nhỏ.
Người duy nhất không thích đọc sách, là Bạch Vi của ngày xưa, cô ấy dường như không thích đọc sách, cho nên chỉ học đến cấp ba.
Bạch Vi ngồi trên ghế tựa, không có việc gì làm là bắt đầu đọc sách.
Chỉ là...
Nó không giống như những gì cô nghĩ lúc đầu.
Bạch Vi đọc năm phút, đã bắt đầu ngáp, cô rất nhớ những tiểu thuyết, ngôn tình, linh dị, đây là hai loại tiểu thuyết được các bạn cùng lớp lưu truyền nhiều nhất khi cô còn đi học.
Chính bản thân cô cũng từng thích đọc tiểu thuyết ngôn tình, Bạch Vi nghĩ về những cuốn tiểu thuyết trong tương lai, lại nhìn lại cuốn văn xuôi ở trước mặt, càng cảm thấy buồn ngủ hơn.
Tiếc là bây giờ không có tiểu thuyết ngôn tình nào để đọc.
Sau khi ăn cơm trưa xong xuôi, Bạch Vị chợp mắt một lát, Thẩm Quyên ra ngoài một chuyến, sau khi quay lại cầm theo một túi trái cây.
Bây giờ thời tiết nóng bức, Thẩm Quyên cũng không dám mua quá nhiều trái cây, bà không ăn, sợ Bạch Vi không thể ăn hết trong một lần, để tới hôm sau thì sẽ không được tươi nữa.
Sau khi tỉnh dậy Bạch Vi cảm thấy hơi nóng, bèn đi rửa một quả táo rồi ăn nó.
Trong cửa hàng bây giờ chỉ có một cái quạt, được để chéo phía trên quầy, nếu có người đứng ở đó thu tiền, sẽ không thấy nóng nữa.
Bạch Vi đang ngồi cạnh tấm kính ở bên này, thầm nghĩ, tại sao không mua một chiếc quạt khác rồi để nó ở bên này nhỉ.
Bây giờ đã vào tháng 5 rồi, trong cửa hàng thật ra có hơi nóng, quạt vẫn treo ở quầy bên kia, còn nếu ở gần tấm kính ở bên này sẽ hơi nóng, hay là lại mua một cái quạt khác, đặt bên cạnh tấm kính này đi.
Dù sao việc buôn bán bây giờ đã tốt hơn trước rất nhiều, lúc có đông người, mọi người chen chúc sẽ nóng, mua quạt cũng có thể hạ nhiệt đi đôi chút.
Sau khi tan làm lúc bảy rưỡi tối, sau khi Bạch Vi về đến nhà, bèn hỏi ý Lục Tư Đình: "Cuối tuần này anh có rảnh không, em muốn đi chợ mua một cái quạt về để trong cửa hàng."
"Được, cuối tuần này chúng ta đi cùng nhau."
Lục Tư Đình đương nhiên có thời gian rảnh rỗi, sau khi được thăng chức lên đoàn trưởng, có thể có hai ngày nghỉ là thứ bảy và chủ nhật.
Thời tiết dường như càng ngày càng nóng, hai ngày sau là cuối tuần, Lục Tư Đình lái xe đưa Bạch Vị đi mua quạt.
Lần này đi mua quạt, Bạch Vi chọn loại lớn hơn một chút, sức gió mạnh, rất mát.
Trong cửa hàng có thêm một chiếc quạt, thực sự mát hơn, cho dù cuối tuần có đông khách đến cửa hàng, cũng sẽ không cảm thấy nóng nữa.
Khi chiếc quạt được lắp xong, Tần Lan Lan cũng đến góp vui, chắc là cô ấy thấy Lục Tư Đình đang bê đồ ở trong cửa hàng, nên mới phe phẩy cái quạt rồi đi tới.
"Ôi, lắp quạt à, Tiểu Bạch đúng thật là có tiền, lắp hẳn hai cái quạt cơ đấy."
Cửa hàng quần áo của Tần Lan Lan lớn gấp ba, bốn lần cửa hàng trang sức của Bạch Vi, nhưng mà quạt cũng chỉ có hai cái, mà còn thường chỉ mở có một cái, chỉ khi nào đông khách mới mở hai cái.
Bạch Vi cười, nói: "Đây không phải là do mang thai mấy tháng sao, chồng em sợ em nóng, nên lúc này bảo mua thêm cái quạt khác."