[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 133: Một Trăm Tệ, Còn Không Cần Nguyên Liệu Quý Giá Sao? (1)




"Bình thường cũng chỉ tạo ra một sản phẩm cho một thiết kế với loại hình thiết kế riêng này, nó sẽ được làm dựa vào ý kiến của khách hàng, sau khi hoàn thành bộ trang sức của cô ấy thì em cũng không thể bán ra ngoài."

Bạch Vĩ giải thích một lúc, cũng không biết Tần Lan Lan có hiểu không.

Tần Lan Lan bán quần áo, đúng là trước đó chưa hề nghe đến chuyện chế tác riêng hoặc không cho bán chiếc thứ hai, nhưng mà cô ấy biết rõ, người phụ nữ kia là khách hàng lớn.

Nếu không thì làm sao sẽ để người khác đến xem trang phục, còn đặc biệt làm ra món trang sức phù hợp với bộ trang phục đó.

Cho dù là khách hàng bình thường thì chủ cửa hàng cũng sẽ không nói với người khác, huống chi Bạch Vi còn là một người rất thông minh.

Tần Lan Lan nhìn tấm danh thiếp kia một chút, gật đầu nói: "Tấm danh thiếp này rất trơn mượt, công quán Murphy, vậy mà lại là người của công quán Murphy! Tiểu Bạch, chắc hẳn là em sẽ được lời lớn từ đơn này đúng không?"

Bạch Vi cười cười, nói: "Còn chưa nhất định, người ta còn chưa giao tiền đặt cọc, chỉ nói là chiều nay đến đó xem."

"Ai nha, không cần sợ, buổi chiều cứ đi là được."

Tần Lan Lan cắn hạt dưa nói: "Không có tiền đặt cọc cũng không sao, người có thể lấy ra danh thiếp công quán Murphy, còn đeo vàng đeo bạc, không sợ thiếu tiền!"

"Ôi, bao giờ thì cửa hàng quần áo của chị mới được người của công quán Murphy chọn chứ, như vậy thì thật tốt!"

Tần Lan Lan nói chuyện cùng Bạch Vi vài câu, sau đó thấy có vài người khác đi vào cửa hàng của mình thì cô ấy lập tức rời đi.

Bạch Vi buồn cười lắc đầu, tiện tay đặt danh thiếp lên quầy.

Giữa trưa Thẩm Quyên mang cơm tới, hộp giữ nhiệt rất lớn, Thẩm Quyên nấu cơm xong thì cũng không ăn cơm mà dứt khoát mang hai phần cơm trưa đến.

Bạch Vi nói chuyện chiều nay mình sẽ phải đi xem váy của khách hàng cho bà.

Nói về hàng làm riêng, sau này cũng không thể bán ra, còn phải làm dựa theo trang phục, nghe cũng không đáng tin cậy.

Thẩm Quyên có chút lo lắng nói: "Như vậy thì có được không, người ta còn chưa đưa tiền đặt cọc, không phải là lừa đảo chứ?"

Cũng không trách Thẩm Quyên nghĩ như vậy. Lúc trước khi ra mâu 12 chòm sao, cửa hàng luôn hết hàng trong vài ngày, còn có dịp giảm giá, tất cả các loại trang sức trong cửa hàng đều khan hiếm.

Nhưng mà khách hàng muốn mua thì họ có thể trả trước một nửa coi như tiền đặt cọc, sau đó để lại phương thức liên lạc của mình, ba ngày sau sẽ đến lấy.

Bây giờ Thẩm Quyên xem, khách hàng buổi sáng đến đặt hàng nhưng mà vẫn chưa bỏ ra xu nào làm tiền đặt cọc, nếu như đây là lừa đảo thì không phải con gái của bà sẽ bị thiệt thòi sao?

"Mẹ, mẹ cứ yên tâm đi."

Bạch Vi lấy tấm danh thiếp ra cho mẹ nhìn một chút, nói: "Mẹ nhìn cái này, đây là danh thiếp của công quán Murphy, hơn nữa vào buổi sáng, chị Lan cũng nhìn thấy người phụ nữ kia, toàn thân đeo vàng đeo bạc rất đẹp, tuyệt đối không phải là lừa đảo."

Dù sao thì cũng là một đơn hàng, hơn nữa con gái cũng đã đồng ý với người ta, cuối cùng Thẩm Quyên cũng Ỉ có thể gật đầu.

Hai giờ rưỡi xế chiều, Bạch Vi cùng mẹ nói một tiếng, sau đó cô lập tức đạp xe đến công quán Murphy.

Bạch Vi chưa từng đến nơi này, nhưng thỉnh thoảng vẫn nghe thấy người khác nhắc đến địa danh này. Vừa đi vừa nghỉ, hỏi người qua đường một chút, cuối cùng Bạch Vi cũng đến đây trước ba giờ.

Đưa danh thiếp cho gác cổng, lại đăng ký thông tin, Bạch Vi được một người bảo vệ trẻ tuổi đưa đến nhà số 146.

Công quán vô cùng lớn, mỗi căn biệt thự đều có thảm thực vật rất đẹp, nhìn ra xa xa sẽ không thấy điểm cuối.

Hình như bên tai còn có tiếng nước chảy, lúc Bạch Vi đi qua cầu nhỏ, cô nhìn thấy một chiếc hồ ở cách đó không xa, thậm chí là ở bên trong còn có một ít động vật.

Bạch Vi có chút bất ngờ, không ngờ là ở đây lại hào hoa như thế.

Trong thời đại này mà cũng tồn tại một nơi như vậy sao?

Xem ra, cho dù ở thời đại nào thì cũng không thiếu kẻ có tiền.

"Cô Bạch, đã đến nhà số 146 rồi."

Tiếng nói của bảo vệ kéo mạch suy nghĩ của Bạch Vi quay lại, cô đi đến gõ cửa, có một bảo mẫu nhanh chóng ra nghênh đón.

Người này họ Tần, tên là Tần Tuyết Minh, chồng thường ra ngoài làm ăn, con cái đi học, bình thường không ở nhà, cho nên ở trong căn nhà lớn này cũng chỉ có cô ấy và người hầu.

Biết Bạch Vi sẽ đến cho nên Tần Tuyết Minh đã thay một chiếc váy xinh đẹp.