[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 128: Anh Ấy Thực Sự Có Chút Yếu (2)




Bây giờ đổi quý, chắc chắn là cửa hàng quần áo cũng sẽ phải đổi quần áo để bán, cho nên buổi chiều ngày nọ, Bạch Vi thừa dịp Thẩm Quyên ở trong cửa hàng, mà đến cửa hàng của Bạch Tường Vi một chuyến.

Chắc chắn là sau này cửa hàng của Bạch Tường Vi sẽ được được mở rộng, nhưng mà ở giai đoạn hiện tại, vẫn còn chưa có nhiều khách.

Vốn là cửa hàng của hai bọn họ có quan hệ hợp tác, quần áo ở trong cửa hàng Bạch Tường Vi được bán càng nhiều thì cửa hàng trang sức của cô cũng sẽ có nhiều khách hơn.

Tối hôm qua Bạch Vi suy nghĩ một đêm, cũng như những nhãn hiệu nổi tiếng, họ đều có đặc điểm riêng của mình, chỉ cần nhắc đến món đồ nào đó thì người ta sẽ nhớ ngay đến họ, suy nghĩ đầu tiên của cô chính là như vậy.

Mặc dù cô không biết sau này Bạch Tường Vi muốn đi theo con đường nào nhưng mà bây giờ, cô có thể khiến cho cửa hàng bán quần áo của Bạch Tường Vĩ trở nên đặc biệt hơn.

Ví dụ như, dựa theo quần áo trong cửa hàng của Bạch Tường Vi để thiết kế trang sức nhất định cho mỗi loại.

Khoảng cách giữa cửa hàng của Bạch Vi cùng Bạch Tường Vi không xa, Bạch Vi đi đến đó rất nhanh.

Giữa trưa không có nhiều người, Bạch Tường Vi tiễn hai vị khách cuối cùng đi xong thì nhanh chóng rót nước cho Bạch VI.

"Không cần phiền Tường Vi, hôm nay chị tới, chủ yếu là..."

Bạch Vi nói qua về suy nghĩ của mình, không nghĩ tới Bạch Tường Vi lại lắng nghe rất chân thành.

Không cân nhắc quá lâu, Bạch Tường Vi đồng ý rất nhanh.

Đây vốn là kết quả mà cả hai cùng có lợi, chính xác là không cần cân nhắc quá nhiều.

"Chị họ, em giới thiệu với chị một chút về quần áo hiện tại trong cửa hàng em nhé."

Bạch Tường Vi đi tới bên cạnh cửa bắt đầu giới thiệu nói: "Bên này là hàng mà hai hôm trước em mới nhập về, thời trang thu đông, nhẹ nhàng, nhìn đẹp, hơn nữa còn có thể giữ ấm."

"Lại tiến vào trong một chút, đây chính là áo khoác cùng váy có thể mặc bốn mùa, còn có một số sườn xám. Ở chỗ tủ kính này, em trưng bày quần áo được giảm giá."

"Ở đây còn có quần áo nam, nhưng mà không nhiều, chỉ có một chỗ này."

Bạch Vi đứng tại quầy hàng, đi theo nghe Bạch Tuong Vi giới thiệu, nhìn những loại quân áo kia.

Dựa vào màu sắc, chất lượng vải của quần áo, và ấn tượng đầu tiên của cô, Bạch Vi nhanh chóng chọn ra mấy bộ quần áo.

Gần đây cô cũng đã làm ra mấy loại trang sức thích hợp để phối với mấy bộ quần áo này.

Bạch Vi nói: "Được, chị đã xem xong rồi, đợi chị quay về lấy một ít đồ đến đây trực tiếp phối lên, sau đó em thử quan sát trong hai ngày."

Ngoại trừ mấy loại trang sức đã được làm ra thì vẫn còn một số loại trang sức chưa được làm, Bạch Vi căn cứ vào quần áo ở trong cửa hàng này để thay đổi một chút, chờ đến khi làm xong thì sẽ mang tới cho Bạch Tường VI.

Cửa hàng của Bạch Tường Vi lớn hơn một chút, ngoại trừ cô ấy còn có một cô gái tên là Triệu Đình.

Cô ấy đã tốt nghiệp cấp 2, bởi vì không muốn bị ba mẹ tùy tiện gả đi cho nên ra ngoài đi làm, đã làm được ba năm ở huyện thành, cũng đã làm qua rất nhiều công việc.

Bạch Tường Vi thấy cô gái này rất biết nói chuyện, lại có khuôn mặt rất thanh tú cho nên đã gọi cô ấy đến bán quần áo.

Ngày hôm sau khi Bạch Vi tới, Triệu Đình đang giới thiệu quần áo cho khách ở trong cửa hàng.

Bạch Vi lấy đồ trang sức ra, sau đó thấp giọng giải thích một lần cho Bạch Tường Vi, sau đó hai chị em treo những món đồ trang sức này lên quần áo.

Sau khi chuẩn bị đồ trang sức xong thì Bạch Vi cũng không có việc gì làm, thấy mọi người cửa hàng đang bận rộn thì chào hỏi Bạch Tường Vi rồi rời đi.

Điều khiến người ta không nghĩ tới là mới treo đồ trang sức vào buổi sáng thì 4h chiều đã có rất nhiều khách lục đục đi tới cửa hàng của Bạch Vi.