[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 122: Lục Tư Đình: Mấy Ngày Nay, Cơ Thể Đã Khoẻ Lại Chưa? (2)




Gần tới giữa trưa, Thẩm Quyên tới.

Bạch Vi chỉ nói mình ra ngoài có việc, sau đó để mẹ trông cửa hàng.

Xe của Lục Tư Đình dừng ở cách đó không xa, anh tới đón Bạch Vi đến làm thủ tục sang tên.

Có rất nhiều thứ cần thiết để làm thủ tục sang tên, nhưng mà bọn họ chuẩn bị rất đầy đủ, nhanh chóng làm xong giấy tờ bất động sản.

Cả quá trình này có ông Lý cùng đi, cũng không xảy ra chuyện rắc rối gì.

Ở dưới ánh mặt trời, giấy tờ bất động sản mỏng manh, nhìn rất đẹp, Bạch Vi vô cùng vui vẻ.

Trước khi rời đi, Bạch Vi còn gửi tiền hoa hồng, sau đó nói: "Ông Lý, sợ là sau này sẽ phải làm phiền chú trong khoảng thời gian này."

"Không phiền phức, cô Bạc có chuyện gì thì cứ việc nói."

Ông Lý đỡ kính mắt, trong mắt lóe lên ánh sáng.

"Là như vậy, hai vợ chồng chúng cháu còn muốn mua thêm mấy căn nhà, còn có người thân nhà cháu, gần đây cũng muốn tìm nhà, nếu bên ngày của chú có căn nhà nào tốt thì đừng quên nói với cháu." Bạch Vi lễ phép nói.

Xem ra còn là một khách hàng lớn. Ông Lý không đổi sắc mặt mà suy nghĩ.

Bên này của ông ấy cũng có nhà, nhưng mà tương đối nhỏ, hơn nữa chỗ không tốt, có lẽ là Bạch Vi sẽ không mua.

Nhưng mà chuyện mua nhà cũng không phải chuyện có thể hoàn thành trong một lần, xem nhà chọn nhà, bàn giá cả ký hợp đồng, còn có rất nhiều việc cần phải làm.

Hơn nữa cô nói là mấy căn, không phải một hai căn, đây nhất định là một cuộc buôn bán lâu dài.

"Cô Bạch khách sáo rồi, chúng ta cũng đã từng hợp tác nhiều lần, nếu sau này có căn nhà nào tốt thì chú sẽ báo cho cháu đầu tiên."

Ông Lý khách sáo đồng ý.

Ông Lý nhanh chóng rời đi, Lục Tư Đình cùng Bạch Vi cũng lên xe.

Bán một căn nhà, người bán bên kia sẽ cho một phần tiền, người mua bên này cũng sẽ cho một phần tiền, nếu cộng hai phần tiền này lại thì sẽ bằng một tháng tiền lương của ông ấy, mua đi bán lại có nhiều tiền như vậy thì ông ấy nhất định sẽ thật lòng giúp Bạch Vi tìm nhà.

Buổi tối, hai người về nhà, Lục Tư Đình đã làm một vài món thanh đạm.

Hai ngày nay cơ thể của Bạch Vi đã khá hơn nhiều, khẩu vị cũng từ từ khôi phục lại, hai người ăn hết cả bàn đồ ăn. Buổi tối, Bạch Vi nằm ở trên giường còn có chút lo lắng, thật không nghĩ đến, Lục Tư Đình nói cái gì thì đúng là cái đó, căn bản vốn không đụng vào cô, cả mấy ngày liên tiếp đều như vậy giúp cho Bạch Vi có đầy đủ thời gian nghỉ ngơi.

Cách hai ngày, buổi tối lúc đi ngủ, Bạch Vi vốn cho rằng vẫn ngủ như bình thường, nhưng mà Lục Tư Đình lại ghé vào bên tai cô thấp giọng hỏi: "Sao rồi, mấy ngày nay, cơ thể của em đã khỏe lại chưa?"

Bạch Vi sửng sốt một chút, sau đó hiểu rõ là anh đang hỏi cái gì.

Buổi tối hôm nay, có thể chứ, nhưng mà Lục Tư Đình còn chưa uống canh mà.

Một bàn tay nóng rực bỗng xoa lên thịt mềm ở bên hông, Bạch Vi không khỏi run rẩy.

Gò má cô nhanh chóng đỏ rực, sau đó thẹn thùng gật đầu một cái.

Động tác này giống như một tín hiệu, không khí trong phòng nóng lên, chân giường cũng lắc lư.

Có câu uyên ương bị lý thành song dạ, hoa lê đè hải đường, chiếc đèn bàn nhỏ trên lầu sáng đến nửa đêm.

Bạch Vi vẫn cho là chén canh gà ác kia có công hiệu.

Người đã kết hôn nửa năm, nhưng mà đêm nào cũng ngủ bình thường, Bạch Vi là một cô gái xinh đẹp có vóc người nóng bỏng ở bên cạnh, vậy mà Lục Tư Đình lại không động lòng sao? Cộng thêm việc bây giờ là mùa hè, càng ngày càng nóng cho nên tâm tư nhỏ của Bạch Vi phiêu lên, cô mua rất nhiều áo ngủ gợi cảm, cũng muốn mặc cho Lục Tư Đình nhìn.

Kết quả, lần một lần hai, Lục Tư Đình không có động tĩnh, ba lần bốn lần, Lục Tư Đình vẫn không có động tĩnh.

Là do mị lực của cô không đủ sao?