Thập Niên 80 Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm Giàu

Chương 68: Thuyết Phục Mở Tiệm




Hoa Dạng múc ra hai chén canh cá trích rôi đưa cho Trương Tuệ một chén:"Mẹ, mẹ ăn thử đi, canh cá này nhiều dinh dưỡng lắm đấy, vừa ngon lại có tác dụng bồi dưỡng thân thể, tăng sức đề kháng, mẹ ăn nhiều chút cho có sức khoẻ."

Trương Tuệ nhìn đồ ăn ngon, lại nhớ đến chồng của mình đang làm lụng vất vả ở bên ngoài, liền quay sang nói với Hoa Dạng:"Con chừa cho cha con một chén đi, bên đó chắc sẽ bao cơm, nhưng làm gì phong phú bằng đồ ăn nhà mình tự nấu."

"Con biết rồi mẹ, con đã chừa đủ phần cho cha rồi." Hoa Dạng chỉ nấu vừa đủ, cô biết nếu nấu nhiều thì Hoa Quốc Khánh sẽ đem đi chia, trước tiên múc đủ phần cho cha mẹ và mình, nếu còn dư thì mới mang sang cho hai nhà kia.

Thật ra Hoa Dạng cũng không tiếc một phần đồ ăn cho ông bà Hoa, nhưng cô sợ người ta ăn xong còn không biết cảm ơn, ngược lại bảo nhà cô ăn xài phung phí, nói gì mà nếu không biết giữ tiền thì nộp lên bọn họ giữ dùm cho.

Nghĩ đến mà cô tức muốn quăng luôn đôi đũa, chả hiểu kiểu gì? Bởi vậy Hoa Dạng đem cho được hai lần liền không dám cho nữa.

Trương Tuệ đã húp được nửa chén canh cá, nước canh trắng đục như màu sữa bò, lại cực kì tươi ngon, không dầu mỡ cũng không có chút mùi tanh nào. Uống hết cả chén, tinh thần bà lập tức thoải mái, trong bụng cũng ấm áp không ít.

Đậu hũ cũng mềm mịn như tơ lụa, vừa bỏ vào miệng là tan ngay. Phối hợp với thịt cá tươi ngon, mỗi cái đều có một đặc trưng riêng không bị trộn lẫn. Trương Tuệ xúc một chén cơm trắng ăn với canh cá, từng ngụm nuốt xuống đều cực kì thoả mãn.

Hoa Dạng lại gắp cho bà một miếng thịt gà xối mỡ hành, Trương Tuệ vừa ngửi mùi đã cảm thấy thòm thèm. Màu sắc miếng gà vàng giòn, thịt không hề khô cứng mà tươi mới mọng nước, mỡ hành phối hợp với thịt gà tạo thành mỹ vị tuyệt đỉnh.

Trương Tuệ vừa ăn vừa tỏ vẻ, bà có thể ăn hết một bàn lớn mà không hề bỏ sót thứ gì!

Hoa Dạng không thèm ăn cơm, chỉ chăm chú đánh chén hai món chính là gà và canh cá, ăn đến nỗi miệng dính đầy dầu mỡ, trong lòng tràn đầy vui sướng.

"Mẹ, con chuẩn bị vào sơ trung học rồi, mẹ cùng cha cũng vào huyện mở một tiệm ăn đi, con sẽ dạy cho mẹ làm bánh bao, mì lạnh và các món linh tinh. Đừng tiếp tục làm ruộng nữa, vừa cực khổ lại chả được bao nhiêu."

Đây là bước thứ hai trong kế hoạch của cô, mở tiệm ăn quá hợp lí, vừa tiện lại kiếm được tiên. Cho dù cũng hơi vất vả chút nhưng vẫn khá hơn là làm ruộng.

Trương Tuệ theo bản năng lắc đầu nguây nguậy:"Lên huyện á? Thôi xa quá, mẹ lo lắng..."

Chỗ bà đi xa nhất chỉ là trấn trên, thậm chí còn chưa đi qua huyện thành lần nào.

Trương Tuệ không dám đi đến chỗ lạ, càng không có nhu cầu.

Với lại, bà cảm thấy mở một tiệm ăn nói dễ hơn làm, bà chưa từng có suy nghĩ như vậy trong đầu. Hiện tại mỗi ngày đến xưởng sắt thép mở một quây hàng đã là cực hạn đối với Trương Tuệ.

Hoa Dạng nhẹ giọng khuyên nhủ:"Mẹ, ngạn ngữ có một câu rất đúng, người di chuyển sẽ sống, người thụ động sẽ chết. Mẹ không thể cứ ru rú ở trong cái thôn này được, sống là phải trải nghiệm những điều mới mẻ, có vậy thì mới thú vị."

Thập niên 80 là cơ hội tốt nhất để xây dựng sự nghiệp, chỉ cần chịu khổ thời gian đầu, về sau mua một căn nhà ở huyện là không thành vấn đề. Nếu bây giờ không nắm lấy cơ hội, bỏ lỡ rồi không biết bao giờ mới gặp lại đâu?

Trương Tuệ nghe xong vân lắc đầu, bà chỉ muốn sống một cuộc sống yên bình, không dám xông pha mạo hiểm.

Hoa Dạng thấy vậy cũng không nóng nảy, từ từ lại tính tiếp vậy. Đây cũng không phải là chuyện có thể thành công trong ngày một ngày hai.

Bên kia, hai cha con Hoa Quốc Lập và Hoa Chí Hồng cùng ngồi trong phòng tâm sự:"Chí Hồng, con mau nói cho cha nghe, vì sao con lại đứng ra giúp đỡ Hoa Dạng? Nếu cha nhớ không lầm, hình như quan hệ giữa con và Hoa Vũ còn tốt hơn so với nó mà?"

Lần này nháo lớn rồi xảy ra chuyện mất mặt như vậy, Hoa Quốc Lập cũng đã chết tâm đối với Hoa Vũ, nhưng đồng thời ông cũng chả có ấn tượng tốt với Hoa Dạng.

Việc xấu trong nhà không thể phơi bày cho người ngoài chỉ trỏ, vậy mà tụi nó lại làm gì? Đấu tranh nội bộ, đến nỗi người sống ta chết, còn nháo cho dư luận xôn xao, làm cho người xem chê cười hả hê.

Hoa Vũ đi tung tin bôi nhọ Hoa Dạng, nhưng con nhóc Hoa Dạng kia cũng chả vừa. Gì mà đồng tính nữ rồi loạn luân? Đây là mấy lời mà một thiếu nữ chưa trưởng thành có thể tuỳ tiện nói sao? Học cho giỏi mà nói năng hàm hồ như vậy, cái mặt già của ông cũng vứt theo hai đứa nó rồi.

Hoa Chí Hồng đương nhiên hiểu rõ tính tình của cha mình, đặc biệt lõi đời, khôn khéo có thừa, nhưng lòng dạ cũng thâm sâu như biển:"Con có thể nhìn thấy tương lai sáng giá ở trên người Hoa Dạng, em ấy còn thông minh hơn chúng ta nhiều, không tin thì cha cứ chờ mà xem, nhà chú ba sẽ phất lên trông thấy”