Thập Niên 80 Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm Giàu

Chương 64: Uống Lộn Thuốc




Đang lúc căng thẳng, một giọng nói liền vang lên:"Sao lại đông vui vậy? Cha, con mới mua một miếng thịt heo, lát nữa sẽ đem về cho mẹ để tối cả nhà ta có một bữa ăn ngon."

Hoa Chí Hồng chen qua từ trong đám người, thật tự nhiên mà đứng chắn trước người Tô Mạn, dáng vẻ như gà mẹ che chở gà con, trong tay cậu còn câm một bao kẹo, tươi cười cưng chiều nói:"Tiểu Dạng, anh họ mua kẹo sữa thỏ trắng cho em nè, cầm về nhà ăn đi."

Hoa Chí Vĩ ánh mắt trông mong nhìn theo, vội kêu lên:"Em họ, anh cũng muốn ăn nữa."

Hoa Dạng nhàn nhạt liếc mắt, không vội chia kẹo cho cậu mà chỉ đáp lại:"Sao lại hỏi em, kẹo này do anh họ mua mà?"

Hoa Chí Vĩ đang tuổi ăn tuổi lớn, nhìn chằm chằm bịch kẹo mà nước miếng chảy ròng ròng:"Anh cả nói kẹo này do em toàn quyên xử lí, em thích cho ai thì cho, em họ, anh chỉ cần năm viên thôi, à không, ba viên cũng được."

Khoé miệng của Hoa Dạng khẽ nhếch, ngán ngẩm nhìn lên trời.

Hoa Chí Hồng xoa xoa đầu cô, lại đem bịch kẹo nhét vào trong tay Hoa Dạng, cặp mắt đen láy hiện lên một tia khẩn cầu, vị này chính là tiểu tổ tông đấy, không lấy lòng mới là lại

Tuy Hoa Dạng không thích tiếp xúc nhiều với cả nhà bác cả, nhưng cô cảm thấy hợp tác cùng Hoa Chí Hồng rất vui.

Người này vừa thông minh lại tháo vát, cái gì cũng có thể làm. Nguyên liệu nấu ăn cũng do cậu ta phụ trách chọn mua, ngay cả thịt heo cũng là do cậu đi vơ vét ở mấy thôn bên cạnh.

Hoa Chí Vĩ thì giúp đỡ mấy việc lặt vặt, cô là bếp chính, những người còn lại phân chia công tác rõ ràng, đều gọn gàng đâu vào đấy.

Hoa Dạng hơi đắn đo, quyết định cho cậu mặt mũi lần này, cầm lấy bịch kẹo rồi xé ra, sau đó lại chia một nửa cho Hoa Chí Vĩ.

Hoa Chí Vĩ chờ không nổi, nhanh chóng xé vỏ rồi thảy tọt vào miệng, vừa ngậm đã cười khen Hoa Dạng:"Em họ, em thật sự rất tốt bụng."

Cảnh anh em thân thiết nhanh chóng chọc mù mắt mấy người xung quanh, ai nấy đều sợ hãi khiếp đảm. Chỉ thấy một câu em họ một câu anh họ, ai không biết còn tưởng ba người là anh em ruột cũng nên.

Ủa? Không phải Hoa Vũ mới là đứa nhỏ được cưng chiều nhất ở nhà họ Hoa sao?

Hoa Vũ không ít lần đi rêu rao với người bên ngoài, là cả nhà họ Hoa đều yêu thương cô ta, ngay cả nhóm anh họ cũng xem Hoa Vũ như em gái ruột để đối đãi, sao bây giờ ngẫm lại thì thấy không đúng cho lắm?

Hoa Quốc Lập càng mờ mịt khó hiểu, chả biết ba người này thân với nhau từ bao giờ?

Trong trí nhớ của ông, quan hệ của mấy đứa nhóc này cứ như người dưng nước lã, trừ ngày lễ tết mới tập trung lại trò chuyện vài câu, còn không thì chả thèm nhìn nhau lấy nửa giây chứ đừng bảo là thân thiết.

Một người dân tò mò vội túm lấy tay áo của Hoa Chí Hồng hỏi:"Này, Chí Hồng, cháu có biết Hoa Dạng nhà chú ba cháu gian lận không?"

Hoa Chí Hồng vừa nghe liền ngạc nhiên, sao có thể? Đầu óc của cô em họ này thông minh cực kì, tiền lời tiền vốn này đó đều do em ấy tính toán rồi ghi vào sổ, cậu có thể chắc chắn, Hoa Dạng không có vấn đề gì về năng lực.

"Em họ của cháu thông minh như vậy, làm gì có chuyện gian lận? Tự em ấy cũng có thể thi được thành tích tốt."

Người vừa hỏi sửng sốt một chút, rôi như hiểu ra vấn đề:""Em họ mà cháu mới nói chắc là Hoa Vũ hả? Ừ đứa nhỏ đó đúng là thông minh lanh lợi, năm nào cũng thi được vị trí số một, nhưng mà thím đang nói tới người khác cơ, chính là em họ nhà chú ba cháu, con nhóc Hoa Dạng."

Dạo gần đây, mỗi lần Hoa Dạng nấu đồ ăn trưa đều sẽ chia cho bọn họ một phần, cả hai anh em đều bị món ăn của cô thu phục, cô nói gì cũng răm rắp nghe theo. Có thể nói tầm ảnh hưởng của Hoa Dạng trong lòng bọn họ bây giờ, có khi còn hơn cả cha mẹ.

"Cái gì? Hoa Dạng của chúng ta là người thông minh nhất nhà họ Hoa đấy, không biết thì đừng có nói linh tỉnh."

Hoa Chí Hồng phẫn nộ hét lớn, cậu ta cảm thấy Hoa Dạng làm chuyện gì cũng xuất sắc, có khi còn hơn cả mình, vậy mà bây giờ em ấy lại bị người ta nói là học dốt, phải gian lận để qua môn?

Cậu cảm thấy mấy người này đầu óc không được bình thường, không cùng đẳng cấp để tranh luận.

Hoa Chí Vĩ đứng bên cạnh cũng vội nói chen vào:" Đúng rồi đấy, Hoa Dạng thật sự rất thông minh, so với hai anh em cháu còn giỏi hơn gấp mấy lần."

Hoa Chí Vĩ cảm thấy em họ mình tuổi còn nhỏ đã biết kiếm tiên, chờ đến lúc cô trưởng thành, vậy càng tiến xa hơn nữa.

Bây giờ còn không tranh thủ ôm bắp đùi của cô, còn chờ đến khi nào nữa? Cho nên vừa nghe có người muốn bôi nhọ cô, hai anh em đều đồng loạt đứng ra bênh vực.

Hoa Chí Hồng cảm thấy, so với Hoa Vũ thì thà đứng về phe của Hoa Dạng còn hơn.

Nhóm người vây xem:"... Hai đứa này bị gì vậy trời? Hay là uống lộn thuốc rồi?

Hoa Quốc Lập:"..." Đây mà là con trai của mình sao?