Thập Niên 80 Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm Giàu

Chương 59: Bắt Quả Tang




Sau này Hoa Dạng vì một vài lí do mà đổi qua làm nghề mỹ thực, cũng như cũ gặt hái được thành công. Tóm lại tâm nhìn và suy nghĩ của Hoa Dạng, những người khác vốn không thể so được.

Nhưng Hoa Vũ thì ngược lại hoàn toàn, trước khi trọng sinh cô ta chỉ là một người bình thường, còn chưa kịp tốt nghiệp sơ trung đã đi làm công cho người ta, vừa kém cỏi lại không có đầu óc. Hai người cứ như cách biệt cả thế giới, người ở trên cao người ở tận đáy xã hội.

Hoa Vũ nghe mấy lời của Hoa Dạng vừa nói thì tức sôi máu, hung hăng giơ bàn tay lên, hướng khuôn mặt của Hoa Dạng để đánh tới.

Bỗng nhiên, một bàn tay to nhanh chóng chen ngang rồi chụp lấy tay của Hoa Vũ:"Em làm khùng làm điên đủ chưa?"

Người cất giọng là Hoa Chí Hồng, giờ phút này sắc mặt của cậu ta khó coi đến cực điểm.

Hoa Chí Hồng không ngờ, người luôn mang bộ dạng ngoan ngoãn dịu dàng như Hoa Vũ lại độc ác như vậy, ngay cả em họ nhỏ tuổi hơn mình mà cô cũng không buông tha.

Cậu ta nhớ lại lời mà Hoa Dạng nói lúc trước, cảm thấy không sai một chút nào, Hoa Vũ cũng diễn kịch xuất sắc không kém, thậm chí còn giỏi hơn cả Hoa Dạng.

Hoa Chí Hồng chưa kịp vượt qua cú sốc thứ nhất thì đã gặp phải đả kích thứ hai, cậu cảm thấy mình như một thằng ngốc bị hai cô em họ đóng kịch qua mặt suốt bao nhiêu năm trời.

Hoa Vũ thấy người đến là Hoa Chí Hồng, hai chân không nhịn được mà run lẩy bẩy, vội cất giọng giải thích:"Anh họ, anh đừng hiểu lầm, là do Tiểu Dạng cố tình nói khích để chọc em ra tay, em cũng chỉ định hù doạ em ấy một chút mà thôi, chỉ tại em lo lắng sau này em ấy sẽ sinh hư rồi trở nên ngõ nghịch, thật ra em rất yêu thương và quý mến em ấy, thậm chí còn quan tâm em ấy như em ruột của mình..."

Hoa Chí Hồng là cháu đích tôn của nhà họ Hoa, lại là người nắm quyền của cả gia tộc trong lương lai, trước khi trọng sinh cô vẫn luôn kính sợ không dám tới gân cậu ta, sau khi trọng sinh rồi thì cố ý lấy lòng để đạt được sự tín nhiệm, mất gần mấy năm trời mối quan hệ mới trở nên khá khẩm hơn chút, ai ngờ...

Hoa Vũ càng nghĩ càng cảm thấy bất công cho bản thân, dù cô ta có ra sức học tập để đứng hạng nhất, hay ngoan ngoãn hiểu chuyện được mọi người yên mấn, trong lòng người nhà họ Hoa, cô vẫn không sánh bằng một góc của Hoa Chí Hồng.

Có thể nói là thái độ của Hoa Chí Hồng sẽ quyết định địa vị của Hoa Vũ ở nhà họ Hoa.

Từ nãy tới giờ Hoa Chí Hồng vẫn luôn im lặng, hai mắt cậu ta nhìn chằm chằm vào Hoa Vũ như muốn nhìn thấu bộ mặt thật của cô, thâm nghĩ nếu không phải lần này có việc qua kiếm Hoa Dạng vậy cậu cũng không thể bắt quả tang tận mặt cô em họ này.

Lát sau Hoa Chí Hồng mới nhẹ nhàng phun hai chữ ra khỏi miệng:"Phải không?”

Trong lòng Hoa Vũ ngập tràn căng thẳng, giọng điệu cũng trở nên gấp gáp hơn vài phần:"Anh họ, em là người như thế nào anh còn không hiểu hay sao? Từ nhỏ em đã ngoan ngoãn hiểu chuyện, luôn kính già yêu trẻ, chưa bao giờ cùng ai to tiếng một câu nào, chỉ có người khác thấy em mềm yếu nên mới ức hiếp..."

Hoa Vũ chưa kịp nói hết câu, Hoa Dạng nhịn không được cười ha hả:"Buồn cười chết đi được, đừng có tự dát vàng lên mặt mình nữa, anh họ, anh thấy mấy lời lúc trước em nói có đúng hay không, hahaha." Hoa Chí Hồng vẻ mặt đờ đẫn, khẽ thờ dài một hơi, cả hai người đều ghê gớm như nhau, người sau còn giỏi hơn người trước, chả hiểu sao trước kia cậu ta không nhìn ra được.

Hai mắt của Hoa Vũ đỏ bừng, có vẻ như sắp khóc đến nơi:"Hai người đang nói gì vậy? Sao em nghe không hiểu gì cả? Anh họ, anh là người mà em kính trọng và yêu thương nhất, nếu anh hiểu lâm em, em thật sự sẽ buồn và khổ sở nhiều lắm."

Hoa Chí Hồng trừng mắt nhìn Hoa Vũ một cái, hừ, quả nhiên, cả hai đều có tuyệt kĩ giả bộ đáng thương. Chả hiểu tại sao mà cậu ta bỗng cảm thấy Hoa Vũ còn đáng ghét hơn cả Hoa Dạng, ít ra Hoa Dạng vì muốn kiếm tiền phụ giúp gia đình nên mới đóng kịch, còn Hoa Vũ thì ngược lại hoàn toàn.

Vì vậy Hoa Chí Hồng nghiêm túc nói:" Tiểu Dạng là con của chú thím ba, em ấy còn có cha mẹ dạy dỗ, những người khác không cần phải phí sức, em chẳng qua chỉ là một người chị họ, ở đây động tay động chân hình như không thích hợp cho lắm”

Hoa Vũ vừa nghe thì lập tức sượng cứng cả người, lát sau tức giận dậm chân một cái thật mạnh rồi chạy ra khỏi cửa.

Hoa Chí Hồng khẽ lắc đầu, cậu mới nói có mấy câu mà nó đã khó chịu, thậm chí còn chả thèm giả bộ? Nghĩ nghĩ lại bỏ chuyện này qua một bên:"Tiểu Dạng, em định xử lí chỗ thịt heo mua về như thế nào?"

Đồ mà lúc trước đem về đều đặt toàn bộ ở trong phòng của hai anh em, bởi vì chỗ đó là an toàn nhất, sẽ không có người nào tuỳ tiện xông vào lục lọi.

Vừa nghe đến kiếm tiền, tinh thần của Hoa Dạng lập tức tỉnh táo hẳn:"Được rồi, anh mang đến đây hết đi, bây giờ em sẽ bắt tay vào xử lí luôn”