[Thập Niên 80] Nàng Dâu Là Hồ Ly Tinh

Chương 5




"Tần Chí Hoa à, vậy còn được, Chí Hoa lớn hơn Tiểu Uyển nhà ta hai tuổi. Có điều mẹ, quyết định hôn sự với nhà họ Tần này thế nào, anh cả, anh hai còn chưa kết hôn mà đã sớm quyết định hôn sự cho anh ba. Còn nữa, ngần ấy năm, sao miệng mẹ kín như cha con vậy."

Chúc Phượng Tiên nhìn con trai mình: “Con cũng biết hôn sự của anh cả, anh hai người ta chưa sắp xếp? Mấy con trai nhà lão Tần còn triển vọng hơn con."

Suy nghĩ con trai nhà mình cố gắng rất nhiều mới có thể cưới vợ, Chúc Phượng Tiên nhìn công sức nhà lão Tần lần này, hôn sự của ba con trai đều được sắp đặt, có thể không thèm khát sao, lại nhìn con dâu ngồi ở bên cạnh, cuối cùng không nói thêm gì.

Chúc Phượng Tiên nói tiếp: "Đứa con thứ hai nhà họ Tần có đối tượng ở trong xưởng, không phải là vội vã kết hôn sao, không có đạo lý anh cả độc thân, anh hai đã cưới trước. Thím Xuân Hoa của con mới vội gọi điện báo kêu Chí Quân trở lại, nghe nói ngày hôm trước đã ngắm trúng một cô gái ở vịnh Tam Gia, khi về bộ đội báo hồ ly thì trở về kết hôn, như vậy Chí Cương cũng có thể cưới vợ."

Chúc Phượng Tiên ói chuyện nhanh chóng, Vương Thủy Anh đã hiểu, biết mẹ chồng nói chuyện năm đó cha mẹ mình không chịu để cho mình gả đi bởi vì sính lễ, trên mặt có hơi ngượng ngùng.

Vương Thủy Anh biết vịnh Tam Gia, cách nhà mẹ mình không xa, vội nói theo đề tài: "Không biết cô gái vịnh Tam Gia nào có cái phúc đó, ban đầu con nghe thím Xuân Hoa nói con trai lớn nhà họ có thể đã là tiểu đoàn trưởng ở bộ đội, cô gái kia gả đi thì là vợ quan rồi."

"Khụ..."

Cố Siêu lớn tiếng hắng giọng. Vợ hâm mộ người đàn bà khác ngay trước mặt mình, khen Tần Chí Quân tốt, Cố Siêu không thích nghe.

Vương Thủy Anh chỉ coi như không thấy, Chúc Phượng Tiên cũng không nhìn nổi con dâu thèm khát người khác, cố ý nói: "Điều kiện nhà cô gái kia tốt, nghe nói là học sinh cấp ba, là nữ công nhân xưởng in, chắc chắn đồ cưới cũng phong phú, xứng với Chí Quân."

Học sinh cấp ba, còn là một công nhân, Vương Thủy Anh tặc lưỡi, Cố Siêu nghe vậy thì nhất thời cảm thấy lưng mình thẳng hơn.

Đầu năm nay, học sinh cấp ba được ưa chuộng, nhất là con gái có thể học tới cấp ba thì không nhiều, như Vương Thủy Anh chỉ học xong tiểu học, biết mấy chữ rồi thôi.

Chúc Phượng Tiên đánh con dâu xong, rồi nói với con gái nhà mình: "Năm sáu chín, nhà chúng ta quá khó khăn, khi đó Tiểu Siêu bị bệnh thuỷ đậu, Tiểu Uyển bị lây, cả hai đều sốt rất cao. Mẹ và cha các con muốn đưa các con lên bệnh viện, nhưng khi đó nhà nghèo rớt mồng tơi, bà nội con không chịu cho tiền, hai anh em các con sốt cao hai ngày, thiếu chút nữa thì không nuôi nổi. Là nhà lão Tần hiền hậu, mượn một số tiền lớn để mẹ và cha con đưa các con đi nằm viện thì mới nhặt được cái mạng trở lại."

Cố Siêu nhớ chuyện này, Cố Uyển cũng mơ mơ hồ hồ hơi có ấn tượng.

Chúc Phượng Tiên nói tiếp: "Cha mẹ không có gì có thể báo đáp nhà họ Tần, lúc ấy mẹ và cha các con nói với bác Đại Hữu và thím Xuân Hoa của con, từ nay về sau gả Tiểu Uyển nhà ta đến nhà lão Tần bọn họ, coi như là báo đáp ân tình mạng sống của bọn họ."

Chúc Phượng Tiên lại nói: "Lúc ấy bác Đại Hữu và thím Xuân Hoa của con đều cười đáp ứng, không đến nhà cũng không nhắc tới. Ngày hôm qua gặp thím Xuân Hoa của con, lúc thím con nói tới hôn sự của Chí Quân, Chí Cương nhà bọn họ, có lẽ là nghĩ đến Chí Hoa, lại nhắc chuyện này với mẹ. Năm đó cha mẹ nhận ân tình người ta, nói ra dĩ nhiên là giữ lời. Tiểu Uyển, từ nay về sau gả đến nhà họ Tần, con phải chịu khó chút, nhất là phải hiếu thuận cha mẹ chồng, biết chưa?"

Chúc Phượng Tiên nói nửa ngày, lại thấy con gái nhà mình ngơ ngác, mặt như gặp sét đánh.

"Không đúng, Tiểu Uyển, mẹ nói với con con nghe không."

Cố Uyển tỉnh táo, hoàn toàn không biết mẹ cô đang nói gì, trong đầu nghĩ cô phải gả cho Tần Chí Hoa, vậy không phải Tần Chí Quân sẽ là anh chồng của cô, thế này thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn.

Gương mặt cô sợ hãi.