[Thập Niên 80] Nàng Dâu Là Hồ Ly Tinh

Chương 10




"Tiểu Uyển, làm người phải biết báo ân. Năm sáu chín đó, nếu không phải bác cả và thím Xuân Hoa nhà họ Tần của con, con cũng không sống nổi. Mặc dù tám chín phần mười chân Chí Quân sẽ có tật, nhưng tính tình nó không tệ, con gả qua thì chăm sóc nó, cũng coi như là báo đáp ân tình của nhà họ Tần năm đó."

Đầu Cố Uyển ong ong, mẹ còn ném một quả cầu lửa lớn hơn ngay sau cha.

"Không cần đính hôn, hai nhà ta biết gốc biết rể, năm xưa đã nói chuyện kết thân, coi như là quyết định hôn sự qua chót miệng. Cha với thím Xuân Hoa của con đã thương lượng, các con trực tiếp kết hôn đi, tình huống đặc biệt nên xử lý đặc biệt. Bây giờ Chí Quân cũng cần người tri kỷ chăm sóc."

Cố Uyển nhìn cha mẹ mình, trong nháy mắt cô nghĩ đây là cha mẹ ruột sao? Sau đó lòng tràn đầy suy nghĩ, muốn cãi lại.

Cô không dám không vâng lời cha mẹ. Dĩ nhiên, vợ chồng nhà họ Cố cũng không muốn hỏi ý kiến của cô, chỉ thông báo với cô một tiếng, chuyện này cứ thế được quyết định.

Cố Uyển ăn sáng xong, không làm việc nhà như thường ngày, mà trở về phòng. Chị dâu cô là Vương Thủy Anh nhìn bóng lưng cô, há miệng nhưng không nói gì.

Chuyện như vậy không chừng làm Tiểu Uyển khó chịu bao nhiêu.

Vương Thủy Anh nhìn mắt bố chồng, mẹ chồng, mẹ chồng nhiệt tình, bố chồng nặng mặt mũi còn đặc biệt trọng nam khinh nữ, con gái đã gả ra ngoài như tát nước ra ngoài, gả cho ai mà không phải là gả.

Cô nhỏ có cha mẹ như vậy thật đúng là có hơi... Một lời khó nói hết.

Từ nhỏ, Cố Uyển không đưa ra ý kiến, cha mẹ nói cái gì chính là cái đó. Nếu không phải là thân thể cô vừa gặp Tần Chí Quân là phạm phải tật xấu mất mặt kia, cha mẹ sắp xếp cô gả vào nhà họ Tần là không thể tốt hơn nữa.

Ít nhất cô đều quen bác cả và thím Xuân Hoa nhà họ Tần, cũng gần nhà.

Thật ra thì đối với cô mà nói, cuối cùng gả cho anh cả hay là anh ba nhà họ Tần đều không khác biệt, nói thật, cô đều không quen hai người họ.

Nhưng cái tật xấu mất mặt này của cô thì sao sống chung một mái nhà cùng Tần Chí Quân được.

Cố Uyển bỗng nhiên ngẩn ra, không đúng, vẫn có sự khác biệt.

Nếu gả cho Tần Chí Hoa, cô không khống chế được nhào vào người Tần Chí Quân, vậy thì cô không có luân thường, bị người ta mắng thành phóng túng dâm loạn như chiếc giày rách nát.

Nhưng nếu gả cho Tần Chí Quân, nhỡ không khống chế được, cô nhào vào người chồng mình, như thể... Cũng không phải tật xấu gì lớn?

Tóm lại cô không có can đảm từ chối hôn sự, lúc nói đến Tần Chí Hoa thì cô không dám nói không, hiện nay đổi thành Tần Chí Quân cũng giống vậy.

Không nói mẹ cô có thể đánh cô hay không, dầu gì cũng có thể tưởng tượng ra phản ứng, nhưng cha cô sẽ có phản ứng gì, cô thật sự không dám nghĩ tới.

Mà chỉ có thể hai chọn một, có vẻ là Tần Chí Quân thỏa đáng hơn.

Về phần nhà họ Tần.

Đầu tiên là Tần Chí Quân bị thương, sau đó nhà họ Triệu bên vịnh Tam Gia kia lại đuổi bà mai tới từ chối hôn sự, đến sáng sớm hôm nay hai người nhà họ Cố đến cửa chủ động nói phải gả con gái Cố Uyển cho Tần Chí Quân. Lúc này khói mù trên mặt hai vợ chồng nhà họ Tần mới bớt đi một vài.

Hóa ra bọn họ chỉ đùa chuyện hôn sự nhà họ Cố, hôn sự của anh cả, anh hai trước đó đều có mặt mũi, bà ấy tâm trạng tốt mới lời đuổi lời nửa đùa nửa thật nói với Chúc Phượng Tiên gả Cố Uyển cho anh ba nhà họ Cố, hôn sự của ba đứa con trai của mình đều ổn định.

Lúc ấy Chúc Phượng Tiên cười đáp ứng, nói là gả con gái cho nhà họ thì không yên tâm.

Không bao lâu sau, bộ đội điện thoại tới, hai vợ chồng quan tâm đến vết thương của con trai lớn, không nói với đứa trẻ. Bây giờ có hơi vui mừng may mà chưa nói, bằng không không biết trong lòng anh ba bị đổi vợ có suy nghĩ gì không.