Ngày hôm sau Thẩm Thanh Nguyệt dậy sớm.
Không có đồng hồ, không biết đã mấy giờ rồi, chỉ có mấy tiếng gà gáy.Thẩm Thanh Nguyệt mới vừa động, Thẩm Mai cũng thức dậy.Trải qua ngày hôm qua, hai người làm việc càng nhanh.Lại thái gan xào, khoai tây cuốn bánh, đậu hũ Ma bà, cà tím xào thịt bắm càng ngon, gà rán chua ngọt, cà chua xào trứng, rau cần xào thịt, còn có bánh hành.Số lượng hôm nay gấp đôi ngày hôm qua.
Chảo sắt lớn không nhàn rỗi, một nồi tiếp một nồi.Thẩm Thanh Nguyệt vây quanh bệ bếp suốt một buổi sáng, quần áo trên người đều bị mồ hôi làm ướt đẫm.TRrước khi xuất phát còn cố ý đổi một bộ quần áo.
Cởi ra tùy giặt hai lượt liền treo lên.
Cô chỉ có hai bộ quần áo, nếu không giặt ngay thì cũng không có cái gì mặc tiếp.Chờ hết thảy chuẩn bị xong, Thẩm Thanh Nguyệt lại cầm một hộp cơm ra, múc cơm ngũ cốc, cà tím xào thịt băm, cà chua xào trứng cùng đậu hũ Ma bà, đặt riêng ra một góc: “Cái này, chờ lát nữa đi qua đưa cho Thẩm Tú.”Thẩm Tú là đứa nhỏ cẩn thận, chưa chắc không dám tiêu tiền.
Trừ cái này ra, lại cho con bé ít gà chua ngọt, để con bé ăn vặt!Trang thúc xuất hiện ở cửa nhà từ sáng sớm.Thẩm Thanh Nguyệt dọn xong đồ vật liền xuất phát.Ngồi trên xe bò, thực mau tới trường học của Thẩm Tú, Thẩm Thanh Nguyệt đi vào đưa cơm.
Thẩm Tú thấy Thẩm Thanh Nguyệt tới, trong ánh mắt có chút kinh hỉ: “Chị hai, sao chị tới đây?”Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Tới đưa cơm cho em, mấy ngày nay chị và chị cả bày quán ở trong huyện, đây đều là nhà mình làm.
Về sau sẽ đưa cơm cho em mỗi ngày.”Thẩm Tú gật đầu thật mạnh, sau khi nhận được hộp cơm, chưa mở ra đã ngửi thấy mùi thơm bên trong.Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Mau đi học đi, nếu thi đậu cấp ba, em chính là cô gái đầu tiên của thôn ta thi đậu cấp ba.”Thẩm Tú gật gật đầu.Thẩm Thanh Nguyệt đưa cơm hộp cho Thẩm Tú xong, chạy nhanh trở về, xe bò còn đang chờ cô, một đường đi tới xưởng sắt thép.Quán mì sợi hôm qua không xuất hiện, thay thế chính là một quán cơm hộp khác.
Người bán vẫn là người bán mì sợi kia, thấy Thẩm Thanh Nguyệt, trên mặt tràn đầy ngạo khí.Thẩm Thanh Nguyệt chỉ nhìn thoáng qua, liền thu hồi ánh mắt, bày biện đồ của mình.
Thời buổi này bao nilon không rẻ và nhiều như sau này.Hôm qua Thẩm Thanh Nguyệt không dám mua nhiều, chờ đến lúc cần dùng lại có chút luống cuống tay chân, chị cả còn phải chạy đi mua thêm.Hôm nay thừa dịp công nhân xưởng sắt thép còn chưa được nghỉ, chạy nhanh đi mua 30 bao.Lại mua mấy cái hộp cơm sạch sẽ, các cô dùng nước sạch đơn giản rửa sạch.
Nếu muốn đựng trong hộp cơm, có thể mượn, để lại tiền thế chấp là được!Trang thúc còn tính toán đi chuyển nhà cho người ta, dỡ đồ vật xuống xong liền rời đi.
Chỉ có hai chị em.
Tuy nói các cô ít người, nhưng khu này cũng không lớn.Hai cô vẫn khiến mọi người chú ý rất nhiều, hôm qua hai người Thẩm Thanh Nguyệt buôn bán tốt, mọi người đều xem ở trong mắt.Trước kia mọi người đều biết bên trong xưởng sắt thép có nhà ăn, xuất phát từ sự kính sợ với xưởng quốc doanh, căn bản không dám lỗ mãng.Ai mà ngờ, hai chị em Thẩm Thanh Nguyệt nghé con mới sinh không sợ cọp, dám bán cơm hộp, buôn bán còn tốt như vậy, mấy tiểu thương đều nhìn tới đỏ mắt, cũng động tâm tư.Nhưng người có hành động thực tế chỉ có bà chủ quán mì sợi.Làm những người khác chưa kịp phản ứng, ở bên cạnh hối hận không thôi.
Sao lại để bản thân chậm hơn một bước chứ?Thực mau, tiếng chuông nghỉ trưa của xưởng sắt thép vang lên, mắt thấy không ít người lao tới.Thẩm Thanh Nguyệt thừa cơ xốc nắp đậy tất cả đồ ăn lên.Mùi hương bay ra rất xa, đặc biệt là món gà chua ngọt kia.
Mùi dấm thật sự quá cuốn hút.
Dẫn tới không ít người lại đây xem: “Bán thế nào?”“Năm hào một phần, cơm ngũ cốc cộng thêm ba món ăn.” Thẩm Thanh Nguyệt nhanh nhẹn nói.“Cho tôi một phần.” Người đi ngang qua người vốn dĩ không định mua, nhưng tới gần ngửi được mùi thơm của đồ ăn cũng đi không nổi.Mặt trên đậu hũ đều nước sốt đo đỏ mê người.
Cà tím xào thịt vừa thấy màu sắc cũng đã thấy ngon.
Gà chua ngọt thì càng không cần nói.Rất nhanh đã mở hàng!Chờ khách cũ hôm qua tới, trước mặt quầy Thẩm Thanh Nguyệt đã vây đầy người..