Thập Niên 80 Hủy Hôn Tôi Mở Tiệm Cơm Cạnh Xưởng Quốc Doanh

Chương 42: Chương 42





Thẩm Thanh Nguyệt chiên hết một lượt.

Hiện tại chỉ chiên sơ, để cho thịt gà hơi săn lại.

Nếu muốn chân chính giòn xốp, còn phải chiên lần nữa.Sau khi chiên lần hai, màu sắc đều trở nên vàng ruộm và giòn.Thẩm Thanh Nguyệt để gà chiên xong vào một cái giá sạch sẽ.

Gà chiên xong đã chín, chờ ngày mai lại ngao một tầng nước đường dấm.


Món gà đường dấm càng ngon miệng.Thẩm Thanh Nguyệt cầm hai cái, chính mình ăn một cái lại đưa cho chị cả một cái, hai người cùng nếm thử.Các cô là con gái Thẩm gia, trước kia làm việc thì làm đầu tiên mà ăn cái gì cũng ăn sau, càng miễn bàn đến món chiên, căn bản là không tới phiên!Xương gà không có quá nhiều thịt, nhưng thịt lại càng thơm ngon.

Hơn nữa có thể tinh tế dùng hàm răng gặm thịt từ xương.

Ăn cũng rất thú vj.Thẩm Mai cũng thích món này: “Ăn quá ngon.” Nhịn không được nhìn Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Sao em lại nghĩ ra món này.”Xương gà rất rẻ, cư nhiên cũng có thể ăn ngon như vậy.

Đặc biệt thịt ở chỗ xương quai xanh rất rắn chắc, ăn rất thơm ngon.Thẩm Thanh Nguyệt cười nói: “Này có là cái gì đâu.” Không bõ công làm, bằng không sao có thể dùng nhiều dầu như vậy.Mở cửa sổ sau bếp ra, mùi khói dầu nhanh chóng tràn ra.Hai chị em lại bắt đầu thu thập đồ ăn, Thẩm Thanh Nguyệt bắt đầu muối củ cải trắng, trước dùng muối ướp để củ cải ra nước.

Sau đó đun sôi nước thêm đường, dấm và ớt rồi mới ngâm.

Củ cải giòn giòn, ngọt cay, ăn ngon ô cùng.Thẩm Mai đều nhịn không được cảm khái: “Em học mấy món này từ khi nào.” Trước kia bà nội sợ phí dầu, chỉ để cô nấu cơm.

Những người khác đừng mong được tới gần bệ bếp một chút.Khi đó cũng không thấy Thẩm Thanh Nguyệt nấu mấy cái này.

Hiện tại Thẩm Thanh Nguyệt làm bếp chính, Thẩm Mai ở bên cạnh làm trợ thủ.Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Em đã sớm biết.


Nhưng không muốn làm cho bọn họ ăn.”Thẩm Mai nói: “Cũng may em thể hiện, bằng không em có tay nghề này, bà ấy lại muốn nâng lễ hỏi.”Nói tới chuyện này, Thẩm Thanh Nguyệt trầm mặc, nói: “Chị nói sau khi chúng ta đi, bà nội bọn họ sẽ kiếm tiền từ chỗ nào?”Thẩm Mai ngẩn ra, sau đó nói: “Khẳng định là từ mấy đứa nhà tam thẩm.” Thẩm Chiêu Đệ, Thẩm Dẫn Đệ gì đó.Tuy nói quan hệ của các cô với tam thẩm không tốt, còn đánh lộn, nhưng thấy em họ phải đi vào hố lửa, vẫn có chút không đành lòng.Thẩm Mai có chút không dễ chịu, nhưng thực mau lại nói: “Cũng không nhất định, tốt xấu mấy đứa có cha mẹ.

Nếu cha mẹ bọn họ không đồng ý, còn có thể tránh được một kiếp.” So với các cô không cha không mẹ thì tốt hơn một ít.Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Cũng không chắc, em thấy tam thẩm cũng chỉ coi trọng Thẩm Thiên.”Từ cái tên ũng có thể nhìn ra, mấy đứa con của tam thẩm, dựa theo tuổi xếp xuống, Thẩm Chiêu Đệ, Thẩm Lai Đệ, Thẩm Phán Đệ, Thẩm Dẫn Đệ, Thẩm Nữ Đình và Thẩm Thiên.Hai người còn muốn nói nữa cái gì.Đại Hoa thẩm đã trở lại: “Thế nào?”Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Cũng được ạ, chỉ thừa ít màn thầu.

Tối hôm nay cháu làm thịt kho tàu, kẹp màn thầu ăn.”Lần trước Đại Hoa thẩm ăn thịt kho tàu còn chưa đủ, nói: “Tốt.” Tưởng tượng đến buổi tối có đồ ngon.

Cả ngày cũng vui vẻ.Giúp đỡ Thẩm Thanh Nguyệt làm việc.Cơm chiều, thôn trưởng lại lấy chút rượu, bữa cơm cũng ăn đến vui vẻ.

Vì buổi tối về nhà ăn cơm, còn cố ý từ chối một bữa tiệc, đồ ăn nhà người khác sao có thể so với thức ăn nhà hắn!Ăn xong cơm chiều, thôn trưởng còn vui vẻ bắt chéo chân hừ hừ vài câu kinh kịch.

Trước khi đi ngủ còn cảm khái: “Cũng may khi dẫn Thẩm Thanh Nguyệt và Thẩm Mai về nhà.


Được ăn mấy bữa cơm ngon, vẫn là bà tốt bụng.”Đại Hoa thẩm nói: “Do hai đứa nhỏ cũng quá đáng thương.”Buổi tối, Thẩm Thanh Nguyệt tìm giấy và bút chì, vẽ vẽ viết viết.Thẩm Mai nói: “Em viết gì thế.”Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Ngày mai chỉ làm cơm ngũ cốc, không chưng màn thầu nữa, tốn công sức mà không bán được nhiều.

Nấu ăn nhiều.

Ngày mai trừ bỏ mua đồ ăn còn phải mua muối và dầu đậu nành.”Rau cô muối cũng sợ không đủ.Thẩm Mai nói: “Đã biết.”Ngày mai hai người đều phải dậy sớm, hôm nay đơn giản thu thập một chút liền đi ngủ sớm.

Xác thật mệt mỏi, đầu vừa dính vào gối, nháy mắt liền lâm vào hôn mê..