Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 189




Sau khi bưng cà phê lên, Giang Noãn nhẹ nhàng nói: "Nguyên Nguyên, cậu có chuyện gì thì đừng nín nhịn, còn có chị em là tớ đây mà."

Lý Nguyên Nguyên đột nhiên tủi thân kêu lên, cô ấy ôm Giang Noãn nói trong nước mắt: "Tối hôm qua tớ vốn muốn đưa Lộ Nhất Hoà trở về, nhưng anh ấy đã từ chối tớ, hơn nữa anh ấy có người đến đón... người phụ nữ đó rất đẹp..."

"Nhỡ đâu người phụ nữ đó là họ hàng của anh ấy thì sao? Anh Hứa Yến nói Lộ Nhất Hoà vẫn còn độc thân, nhưng mặc kệ có phải hay không, anh chàng đó là đồ có mắt không tròng! Nguyên Nguyên của chúng ta xinh gái như này mà, cậu đừng buồn, sau này chị em sẽ giới thiệu cho cậu nhiều người đàn ông chất lượng cao hơn để cậu có thể lựa chọn..." Giang Noãn vỗ vỗ lưng cô ấy, kiên nhẫn dỗ dành.

Ở thời đại này, nam nữ đều thụ động trong tình cảm, người chủ động theo đuổi tình yêu như Lý Nguyên Nguyên chỉ là thiểu số, cô ấy đã rất dũng cảm rồi. Nếu người ta không chấp nhận tấm lòng của cô ấy thì nên dừng lại đúng lúc, chứ đừng có cố chấp, không chỉ gây áp lực cho người khác, mà còn khiến trái tim của mình ngày càng tổn thương.

Lý Nguyên Nguyên buồn bã khóc một hồi rồi đau lòng nói: "Tối... tối qua tớ còn bị tên Phạm cợt nhả hôn... Hu hu hu, nụ hôn đầu của tớ mất rồi..."

Giang Noãn sững người, cái gì?! Cô ấy bị Phạm Tề hôn?

Nghe những lời nói không thành câu của Lý Nguyên Nguyên, cuối cùng cô cũng hiểu được nguyên nhân kết quả.

Tối hôm qua, sau khi tan tiệc, Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên không uống rượu, Lý Nguyên Nguyên nhìn thấy Lộ Nhất Hoà đã say nên muốn cùng Trang Nghiên đưa anh ấy trở về, nhưng lại bị anh ấy dửng dưng từ chối. Nhìn thấy ánh mắt anh ấy nhìn người phụ nữ đến đón mình, Lý Nguyên Nguyên sững sờ. Hoá ra không phải anh ấy không dịu dàng, chỉ là anh ấy thờ ơ với những người mình không thích mà thôi, hoá ra ánh mắt anh ấy nhìn người phụ nữ đó lại dịu dàng như vậy. Cô ấy nhìn bóng lưng hai người họ đi xa mà lòng đau nhói.

Sau đó cô ấy nhìn thấy Phạm Tề nằm trên bàn một mình, có cảm giác như “cùng là những kẻ lưu lạc chân trời”, vì vậy cô ấy và Trang Nghiên đã dìu anh ấy về nhà.

Trên đường đi, Trang Nghiên đau bụng không chịu nổi, muốn đi vệ sinh nên cô kêu Trang Nghiên về trước, dù sao nhà Phạm Tề cũng không xa nhà cô. Lúc này trời vừa tối, đã có nhiều người ra ngoài đi dạo nên khá an toàn.

Trang Nghiên gấp quá nên đã rút lui trước, chỉ còn lại một mình Lý Nguyên Nguyên dìu Phạm Tề.

Không ngờ Phạm Tề bỗng nhiên đang say khướt vung tay lên, Lý Nguyên Nguyên vốn đã rất khó chịu nên muốn trút giận, thô lỗ mắng anh ấy: "Phạm cợt nhả, anh có thể ở im cho tôi tí được không!"

Phạm Tề say khướt nhìn cô một lúc lâu mới nhận ra cô, anh ấy nói: "Nguyên mặt tròn, mặt của em có nhiều thịt thế, giống như bánh bao hấp ấy, để anh đây véo cái nào..."

Lý Nguyên Nguyên nhìn bàn tay đang chìa ra của Phạm Tề, cô không khách sáo mà đánh thật mạnh, xấu hổ hét lên: "Phạm cợt nhả, anh có thể nghiêm túc tí được không? Mau về nhà đi!"

Phạm Tề lẩm bẩm: "Sao anh lại không túc chứ? Nhéo tí cũng không cho, nhỏ mọn thế..."

"Đừng nói nữa, nhanh lên, lát nữa đưa anh về tôi còn phải về nhà nữa đấy, nếu trên đường về nhà gặp phải người xấu thì tôi phải làm sao hả?!" Lý Nguyên Nguyên sốt ruột kéo anh ấy đi.

"Nguy hiểm? Anh, anh đây đưa em về, đi thôi... nhà em ở bên nào..." Phạm Tề đột nhiên kéo cô sang chỗ khác.

Bó tay, nhà cô không ở bên đó, Lý Nguyên Nguyên gầm gừ trên bờ vực sụp đổ, cái tên cợt nhả này thật phiền phức, cô mắng: "Tôi không cần anh đưa về!"

Phạm Tề vẫn đang kéo cô ấy: "Phải đưa về chứ, anh sẽ không để cho em gặp nguy hiểm đâu, anh là đàn ông, rất mạnh mẽ!"

"Mạnh cái đầu anh!"

Hai người kéo qua kéo lại, dù sao Phạm Tề cũng là một người đàn ông, mặc dù có khuôn mặt non choẹt, nhưng anh ấy cũng cao 1m80, cao lớn mạnh mẽ. Lý Nguyên Nguyên bị anh ấy kéo thật mạnh.

Đầu óc Phạm Tề choáng váng, anh ấy vội vàng ôm lấy eo và đầu của Lý Nguyên Nguyên, hai người ngã nhào trên bãi cỏ trong công viên, Lý Nguyên Nguyên ngã xuống đất, Phạm Tề đè lên cô, miệng anh ấy đè lên miệng cô!

Trong chốc lát lặng ngắt như tờ, Lý Nguyên Nguyên phản ứng lại, nhanh chóng tặng cho anh ấy cái bạt tai, sau đó xấu hổ bỏ chạy.

Không thèm quan tâm đến tên cợt nhả say xỉn đó nữa.

...

Giang Noãn cạn lời, nếu mà chuyện này ở đời sau thì nó sẽ là một câu chuyện tình lãng mạn, một cặp đôi oan gia sẽ biến thành một cặp đôi hạnh phúc.

Giang Noãn bình tĩnh lại, an ủi cô ấy: "Nguyên Nguyên, chúng ta hãy nghĩ thoáng một chút, đây chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, cứ coi như là bị chó hôn thôi..."

"Hu hu hu, đành thế thôi chứ biết sao giờ, tớ còn lâu mới thích cái tên Phạm cợt nhả đó đâu! Tớ phải chăm chỉ học tập, cắt đứt tình yêu!"