Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc Đoàn

Chương 85: Kẻ Ngốc (8)




Bác sĩ Chung cảm thấy rằng những gì ông ấy đã học được cả đời đang bị bôi tro trát trấu, ông ấy không thể hiểu được một điều kỳ quái như vậy.

Lưu Thiêm Tài tức giận nói: "Niên Xuân Hoa này, từ sớm tới tối cứ gây mất trật tự trong đội!"

Nói đến đây, anh ấy cũng tức giận, nói với Sở Chí Quốc: "Mẹ cậu hồ đồ, mấy anh em của cậu sao cũng hồ đồ theo? Sao lại chẳng biết khuyên răn?"

Còn Phúc Đoàn, mặc dù Lưu Thiêm Tài biết Phúc Đoàn chỉ là một đứa trẻ bảy tuổi, nhưng cho dù là một đứa trẻ bao nhiêu tuổi, cũng không thể tự tin cho rằng mình cho gà ăn, gà sẽ không mắc bệnh dịch! Đây không phải là một trò đùa sao?

Lưu Thiêm Tài đau đầu dữ dội.

Sở Chí Quốc cười khổ, mẹ anh ấy luôn luôn ở thế mạnh, làm sao người khác dám can thiệp?

Lưu Thiêm Tài nói: "Xung đột trong gia đình thôi thì cũng đành, còn không để người khác đến đây tìm hiểu về cách phòng ngừa và điều trị."

Lưu Thiêm Tài ngày càng tức giận, gõ cửa nhà Niên Xuân Hoa.

Ngay khi cánh cửa được mở ra, đó là Lý Tú Cầm.

"Đội, đội trưởng, sao các anh lại tới đây?" Lý Tú Cầm không biết làm sao, chuyện đánh mắng mắng mỏ nhau vừa rồi, đội trưởng đã nghe được bao nhiêu?

Lưu Thiêm Tài nói: "Các công cụ khử trùng các cô đã đi nhận chưa? Bây giờ toàn đội khử trùng, nhà các cô ở gần đây cũng không thể bỏ sót."

Lý Tú Cầm ấp úng nói: "Tôi vẫn chưa nhận...

Cô ấy lo lắng rằng nếu đi nhận cô ấy sẽ bị Niên Xuân Hoa trách móc thậm tệ.

Niên Xuân Hoa thực sự rất khó ở, bà ta vừa mới cãi nhau với Bạch Giai Tuệ về việc khử trùng, đội trưởng đã đến yêu cầu họ khử trùng, đây không phải là tát vào mặt bà ta sao?

Nhưng Niên Xuân Hoa đành phải nể mặt đội trưởng một chút, bà ta đứng dậy: "Đội trưởng, gà nhà tôi không có bệnh, chúng đã quen với môi trường này, lỡ như gà của tôi lỡ ăn phải vôi sống mà bị bệnh thì sao?”

Bác sĩ Chung cười to: "Yên tâm đi, vôi sống cần pha thêm nước, nồng độ không quá cao, hơn nữa ta còn pha sữa vôi, gà sẽ không trúng độc đâu."

Niên Xuân Hoa xụ mặt, nhưng không tìm được lý do để từ chối, cuối cùng để Lý Tú Cầm lấy những thứ này.

Lưu Thiêm Tài nhìn xung quanh, tất cả những chiếc ghế đẩu đều bị hất tung xuống đất, rong rêu cũng vương vãi trong lúc đánh nhau, tạo nên một mớ hỗn độn. Anh ấy nói một cách nghiêm túc: "Theo lí thường, gia đình bình thường có mâu thuẫn, chúng tôi không nên giải quyết, nhưng bà phải biết rằng một đội sản xuất có vấn đề gì, đội sản xuất của chúng ta phải qua can thiệp và gọi cảnh sát. Đừng có mà ỷ đông người thì mặc nhiên ra tay đánh người."

"Bạch Giai Tuệ, ngày mai hãy đến và phụ giúp chúng tôi chống lại bệnh dịch gà."

Mặc dù bây giờ cơ thể Bạch Giai Tuệ rất yếu, nhưng cô ấy vội vàng gật đầu, cô ấy không muốn ở lại ngôi nhà này làm gì cả, nếu cô ấy không vướng bận ba đứa con...

Nhìn thấy vẻ mặt của Bạch Giai Tuệ, Lưu Thiêm Tài liền thở dài trong lòng, Niên Xuân Hoa thực sự không sợ con dâu rời đi sao?

Các vụ ly hôn hiện nay tuy rất ít nhưng phần lớn là do con dâu bỏ đi không quay lại. Con dâu cũng là con người mà, nhưng ai cũng sẽ chỉ suy nghĩ cho bản thân mình, nếu nhà chồng rất quá đáng thì chẳng phải con dâu sẽ ra đi vì sự tồn vong của bản thân và con cái hay sao?

Niên Xuân Hoa nghe xong, cảm thấy gai gai trong tim, chẳng lẽ đội trưởng cho rằng Bạch Giai Tuệ làm đúng sao? Nếu không phải đang đứng trước mặt đội trưởng, Niên Xuân Hoa không dám nói tới mấy thứ như phúc khí gì đó, bằng không nhất định Niên Xuân Hoa sẽ nói cho đội trưởng biết rõ nguyên nhân mình làm như vậy.

Bà ta không sợ đắc tội Bạch Giai Tuệ, Phúc Đoàn có phúc khí lớn như vậy, sau khi phát hiện ra, ai nỡ từ bỏ được chứ?