Thập Niên 70: Xuyên Thành Bạn Thân Nữ Chính

Chương 239




Phạm Lan Hoa còn đang chờ ở bên ngoài.

Một lát sau, bên ngoài truyền đến tiếng động, nghe được Phạm Lan Hoa gọi: "Mẹ."

Mẹ của Lan Hoa: "Con ở đây làm gì? Yến Tử đâu?"

Phạm Lan Hoa: "Yến Tử ở bên trong."

Tiếp đó mẹ của Lan Hoa bắt đầu gõ cửa: "Yến Tử mở cửa, bác sĩ Lâm, cii ở đâu? Bác sĩ Lâm, xin cô mở cửa một chút, chúng ta muốn thương lượng với Yến Tử một chút việc, bác sĩ Lâm..."

Lâm Dư Dư bị ồn ào đến đau đầu, tuy rằng không biết là chuyện gì, nhưng cô biết, hiện tại Lâm Yến cũng không muốn bị ai quấy rây. Tuy rằng quan hệ hiện tại giữa cô và Lâm Yến cũng chỉ là quan hệ khách sáo giữa các thanh niên trí thức, nhưng cô nhớ rõ ngày đầu tiên cô đi vào thế giới này, Lâm Yến bởi vì việc của Phạm Quốc Đống, đứng ra bảo vệ cô.

Cho nên Lâm Dư Dư đi mở cửa: "Đừng đứng ở đây ồn ào, hiện tại Lâm Yến đang ngủ, có chuyện gì chờ sau khi Lâm Yến tỉnh lại rồi nói."

Mẹ của Lan Hoa: "Bác sĩ Lâm, Lâm Yến cô ấy..."

Lâm Dư Dư đánh gãy lời bà, nói: "Lâm Yến sẽ không ngủ ở đây cả đời, nhiều nhất đến giữa trưa là sẽ tỉnh lại thôi, hai người có chuyện gì thì chờ cô ấy tỉnh rồi nói, hay là, chỉ chờ đến giữa trưa cũng chờ không được? Hay là có kẻ nào sắp mất mạng hay sao hả?"

Mẹ của Lan Hoa: "Không có không có, chúng ta sẽ chờ Lâm Yến tỉnh lại, bác sĩ Lâm, thật là làm phiền cô quá."

Lâm Dư Dư: "Ừ:" Cô mở cửa ra, cũng không đóng lại.

Mẹ của Lan Hoa đi rồi, Phạm Lan Hoa lại không có rời đi, cô ngồi chờ trước cửa sở y tế.

Lâm Dư Dư: "Cô không cần xuống ruộng sao?"

Phạm Lan Hoa lắc đầu.

Lâm Dư Dư thở dài, nhìn bộ dạng của người nhà Phạm Lan Hoa, đây là nhất định phải chặn người ở chỗ Lâm Dư Dư.

Lâm Yến cũng không chờ đến giữa trưa liền ra tới: "Dư Dư, cảm ơn cậu, tôi... Tôi đi ra ngoài."

Lâm Dư Dư nghĩ nghĩ: "Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không? Bằng không cậu nói cho tớ nghe một chút, nếu một người không có biện pháp giải quyết, như vậy hai người có lẽ sẽ có biện pháp."

Lâm Yấn lắc đầu: "Không có cách nào, Dư Dư, chuyện của tớ người ngoài không có cách nào giúp tớ giải quyết, chỉ có thể dựa vào bản thân tớ, mà ta..." Cũng không có cách nào khác. Cô đã không còn trong sạch, không còn cách nào để có thể cùng Tiền Liệt ở bên nhau, bản thân mình như vậy thật là bẩn, không xứng với anh ấy.

Nhưng, cô cũng sẽ không gả cho anh trai của Phạm Lan Hoa.

Lâm Dư Dư thấy cô như vậy, cũng không dám nói thêm gì: "Vậy nếu có khó khăn gì, cậu tới tìm ta, tớ có thể giúp được việc gì, tớ nhất định sẽ hỗ trợ."

Lâm Yến: "Ừ, cảm ơn cậu Dư Dư."

Nói xong, cô đi ra trạm y tế.

Hửm?

Lúc Lâm Yến vừa mới tới, Lâm Dư Dư không có chú ý, nhưng lúc này vừa nhìn, tư thế đi đường của cô ấy... Lâm Dư Dư nhíu mày, chân cô ấy bị thương sao? Hay là... Nghĩ đến bộ dạng khóc lóc thảm thương của Lâm Yến, cô cảm thấy Lâm Yến vô cùng có khả năng... Nhưng mà, Lâm Yến và Phạm Lan Hoa không phải bạn tốt sao? Hiện tại là chuyện gì a? Vừa rồi mẹ của Lan Hoa cũng tới, nếu Lâm Yến thật sự đã xảy ra loại chuyện này, như vậy là có liên quan tới nhà họ Phạm, cho nên người này là ai?

Không cần nghĩ ngợi nhiều, cũng chỉ có thể là một người, chính là anh trai của Phạm Lan Hoa.

Anh trai của Phạm Lan Hoa đã cưỡng hiếp Lâm Yến?

Lá gan lớn như vậy sao?

Loại chuyện này, Lâm Dư Dư thật không muốn lo chuyện bao đồng, đầu tiên, cô không cho rằng Lâm Yến sẽ hy vọng có người ngoài biết điều này. Thứ hai, loại chuyện này còn phải xem Lâm Yến lựa chọn như thế nào, nếu Lâm Yến nói chuyện này cho cô nghe, hy vọng cô có thể hỗ trợ, cô sẽ hỗ trợ. Nhưng Lâm Yến không nói, cô cũng không giúp được gì.

Trải qua hai ngày, Lâm Yến không có tới tìm Lâm Dư Dư, chuyện này cũng không có tiếng gió gì.