Thập Niên 70: Xuyên Thành Bạn Thân Nữ Chính

Chương 229




Cho nên nhiệm vụ nấu ăn liên giao cho Lý Thu Hồng. Bất quá, liền tính Lâm Dư Dư bất công, mọi người cũng không ai nói gì, rốt cuộc mấy năm tiếp theo, xưởng rượu mà Lâm Dư Dư quản lý, chính là nguồn thu nhập chủ yếu của mọi người.

Hôm nay người của cục điện lực ăn vô cùng vui vẻ, cũng ăn rất nhiều, tuy không có thịt, nhưng bữa cơm này rất ngon, cảm giác ăn chưa đủ ghiền. Mọi người đều khen ngợi tay nghề của Lý Thu Hồng. Đại đội trưởng cùng thư ký nghe được lời khen từ các đồng chí của cục điện lực, càng cảm thấy chọn Lý Thu Hồng là quyết định chính xác, rốt cuộc khiến cho đồng chí của cục điện lực hài lòng, đối với hạng mục mở điện cũng có chỗ lợi.

Ăn xong, mọi người dời bước đến văn phòng thôn ủy bắt đầu nói chính sự, Hà Quang Minh gọi một vị kỹ sư đi cùng. Tới văn phòng thôn ủy, Hà Quang Minh hỏi: "Về việc mở điện, moi người có ý tưởng gì?"

Đại đội trưởng cùng thư ký nhìn vê phía Lâm Dư Dư, mở điện thì mở điện thôi, còn có ý tưởng gì sao?

Hà Quang Minh nhìn về phía đại đội trưởng cùng thư ký, mở miệng hỏi, rốt cuộc hai người này là cán bộ lớn nhất của đại đội, nhưng không nghĩ tới bọn họ nói Lâm Dư Dư có thể toàn quyền quyết định công việc của đại đội lại là sự thật, bởi vì hai người đều nhìn Lâm Dư Dư. Bọn họ để cho Lâm Dư Dư làm chủ là bởi vì mấy năm nay đã quen rồi, hơn nữa, bọn họ cảm thấy Lâm Dư Dư có vốn kiến thức rộng hơn bọn họ.

Hà Quang Minh cũng nhìn về phía Lâm Dư Dư.

Lâm Dư Dư cũng không chối từ: "Ngoại trừ mỗi hộ gia đình đều mở điện, tôi muốn mở điện ở vườn trái cây và cả đường lộ của thôn tôi, nếu vườn trái cây có đèn điện, mọi người muốn tăng ca cũng sẽ thuận tiên hơn, mà đường có đèn đường, buổi tối mọi người ra cửa cũng sẽ không sợ phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Bất quá vườn trái cây và đèn đường đều phải trang bị máy đo điện độc lập, tiền điện của hai nơi này sẽ do thôn ủy chỉ trả. Đại đội trưởng, thư ký, mọi người cảm thấy như vậy có được không?"

Đại đội trưởng và thư ký có chút xấu hổ. Vừa rồi bọn họ chỉ nghĩ, mở điện cũng chỉ là mở điện ở mỗi hộ gia đình, lại không suy nghĩ cẩn thận như Lâm Dư Dư, quả thật, mở điện ở vườn trái cây và đường đi là điêu cần thiết, hơn nữa, trong cái nhìn của bọn họ, việc mở điện ở vườn trái cây càng thêm quan trọng. Còn đường đi thì, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, rốt cuộc tiền điện cũng là tiền a. Nhưng theo như cách nói của Lâm Dư Dư, hơn nữa đại đội cũng có thu nhập, bọn họ đương nhiên cũng nghĩ thoáng hơn. Có tiền, ai không muốn cuộc sống ngày càng tốt hơn a.

Hà Quang Minh gật gật đầu, nhìn về phía kỹ sư: "Trân công, ngài cảm thấy có thể chứ?"

¬_ Trần công #£-T: hẳn là "công" trong "công" trình sư, cách gọi tắt, cũng thể hiện sự tôn trọng

Trân công: "Không thành vấn đề, rất đơn giản, tôi sẽ vẽ một bức công trình mở điện của thôn Phạm gia, trước giờ cơm chiều sẽ đưa cho mọi người xem."

Hà Quang Minh: "Cảm ơn."

Ngày hôm sau

Công trình mở điện của thôn Phạm gia chính thức bắt đầu rồi. Hà Quang Minh là tổng phụ trách, anh không cần làm việc, anh chỉ cần giám sát công trình, nói cách khác, anh cũng không bận rộn cho lắm.

Thời điểm công trình bắt đầu, chỉ cần thôn dân thôn Phạm gia có thời gian nhàn rỗi, đều sẽ đến xem, thậm chí còn sẽ hỗ trợ. Vì sao lại hỗ trợ? Mọi người đều muốn mau chóng mở điện a. Nếu đổi lại là trước kia, bọn họ sẽ đau lòng tiền điện, nhưng hiện tại, mỗi năm các chị em phụ nữ có thể đi làm ở xưởng rượu, đã có nguồn thu nhập ổn định, đối với vài đồng tiên điện này, bọn họ cũng không để trong lòng.

Không thể không nói, có sự hỗ trợ của các thôn dân, tốc độ của công trình tiến hành nhanh hơn rất nhiều.

Lâm Dư Dư nhàn rỗi không có việc gì, buổi sáng sẽ đi hái thuốc, sau đó vào núi đào rau dại, tìm mộc nhĩ, nấm dại, thuận tiện xuống nước bắt vài con cá, buổi chiều sẽ đến công trình nhìn xem tiến trình. Cô bắt cá, Lý Thu Hồng sẽ đem đi nấu canh cá củ cải sợi, cô tìm nấm, Lý Thu Hồng sẽ nấu canh nấm trứng hoa.