Thập Niên 70: Xuyên Thành Bạn Thân Nữ Chính

Chương 119




Lâm Dư Dư lần lượt chào hỏi mọi người, sau đó lại hỏi: "Thím, sao mọi người lại gọi cháu là bác sĩ Lâm a?” Nghe có chút không quen.

Dì nói: "Cái này không phải đại đội trưởng đã nói sao? Ông ta nói Lâm Yến cũng kêu là thanh niên trí thức Lâm, cháu cũng kêu thanh niên trí thức Lâm, khó tránh khỏi sẽ bị lầm lẫn, về sau liền kêu cháu là bác sĩ Lâm."

Lâm Dư Dư nghe được việc này, liền nói: "Vẫn là làm phiền đại đội trưởng. Mọi người, lúc cháu không ở đây, heo và gà mà cháu nuôi đều được thím Lý cho ăn, cho nên hiện tại cháu không trò chuyện với mọi người nữa, cháu đi cắt chút cỏ heo về, chờ lát nữa còn phải về sở y tế, chờ ky thực tập của cháu kết thúc, cháu lại trò chuyện với mọi người." Sau đó lên núi tìm vài món ăn trên núi. Heo cùng gà đều được Lý Thu Hồng cho ăn, cô đưa tiền cho Lý Thu Hồng bà ấy khẳng định sẽ không cần, cho nên đi tìm món ăn trên núi, giữ lại một nửa, cô không ở đây, Lý Thu Hồng cũng phải ăn thôi, bằng không mấy thứ đó sẽ bị ôi thui hết. Chẳng sợ bà không ăn chỉ nấu canh, cũng có thể bồi bổ cơ thể.

"Bác sĩ Lâm, lên núi nhớ chú ý an toàn a."

"Đúng vậy, chờ lát nữa trời tối sẽ không thấy rõ đường đi, cháu mau đi đi."

Lâm Dư Dư lên núi cắt cỏ heo, tiêu tốn tận một tiếng mới về tới nhà, lúc này đã hơn 7 giờ, trời đã sập tối. Cỏ heo thì để đó, sáng mai Lý Thu Hồng sẽ xử lý, nhưng mấy món đồ ăn này cô mang về phải xử lý ngay.

Lý Thu Hồng: "Tối nay cháu còn phải về sở y tế không? Trời đã tối rồi, nếu không ngày mai lại đi được không?”

Lâm Dư Dư suy nghĩ một hồi: "Vậy cũng được, sáng mai cháu sẽ đi sớm."

Hôm nay món cô mang về vẫn là gà rừng, rất to, sau khi xử lý xong, ngày mai Lâm Dư Dư sẽ mang đi nửa con, dư lại nửa con chừa cho Lý Thu Hồng cùng Tiểu Ôn Lễ ăn. Lý Thu Hồng không chịu, cho nên khi Lâm Dư Dư đưa cho bà, bà liền đưa trứng gà cho Lâm Dư Dư. Gà của Lâm Dư Dư còn phải ba bốn tháng nữa mới có thể đẻ trứng, thế nên bà liền đem trứng của nhà mình đưa cho Lâm Dư Dư, nếu không, bà thật sự không biết nên hồi báo Lâm Dư Dư như thế nào. Còn có, bà cũng nghĩ kỹ rồi, năm nay đã thu tiền thuê nhà, trả về thì không tốt lắm, chờ sang năm, bà sẽ không thu tiền thuê nhà của Lâm Dư Dư, mấy món này bà cũng ăn cùng, lại thu tiền thuê nhà thì thật không ra gì.

Bất quá, Lâm Dư Dư cũng không muốn trứng gà của bà, Lâm Dư Dư nói, Lý Thu Hồng giúp cô nuôi gà nuôi heo, việc này cũng thực vất vả, cô đưa chút đồ ăn, coi như cảm ơn Lý Thu Hồng đã vất vả nuôi gà nuôi heo.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Dư Dư xách theo nửa con gà rừng, đi sở y tế, bởi vì cô muốn đi một chuyến đến nhà Trương Hoành Quốc, cho nên cô liền vội vàng xuất phát.

Chờ sau khi Lâm Dư Dư rời đi, Lý Thu Hồng lại chia nửa con gà còn lại ra làm hai, một phần hầm canh để bà cùng Tiểu Ôn Lễ uống, phần còn lại đem đi hong gió, chờ cuối tuần Lâm Dư Dư trở về rồi ăn.

Trấn trên.

Trương sư mẫu là bà chủ gia đình, sáng sớm phải làm bữa sáng cho hai đứa con trai và chồng, cho nên dậy tương đối sớm, lúc bà đang làm bữa sáng, nghe được bên ngoài có tiếng gọi: "Thầy, sư mẫu, mọi người đã rời giường chưa?" Vừa nghe, là tiếng của Lâm Dư Dư, Trương sư mẫu vội vàng đi ra ngoài mở cửa sân,"Dư Dư tới rồi a, mau tiến vào, sao em lại tới sớm như vậy? Đã ăn cơm sáng chưa? Sư mẫu có nấu cháo, chờ lát nữa liền ăn một chút cho ấm người."

Lâm Dư Dư nói: "Sư mẫu không cần đâu, sáng nay em đã ở trong thôn ăn cơm sáng, hai ngày trước em xin phép thầy nghỉ để đi làm vài việc, chiêu hôm qua liền về thôn, sau đó lại lên núi một chút, bắt được một con gà rừng, mang biếu thầy và sư mẫu."

Trương sư mẫu: "Cái đứa nhỏ này, em để dành tự mình ăn là được rồi, màn lại đây cho chúng ta làm gì?”