Thập Niên 70 Thôn Bá Nhà Ta Siêu Hung

Chương 9: 9: Bạch Liên Hoa





“Các ngươi đừng nghe nàng nói bậy, ta chỉ là lỡ tay, vô tình làm thế thôi!”
Dưới tình thế cấp bách, Vu Văn Lễ trong lúc vô tình đã thừa nhận chuyện này.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn đều mang theo khinh bỉ và sợ hãi: Lỡ tay thì sao chứ, không phải vẫn là tội phạm giết người sao?
Chỉ là Bạch Kiều Kiều ở trong thôn không có thanh danh tốt, thôn dân cũng rất khó đứng ở lập trường của nàng để cùng chung mối thù.

Bạch Kiều Kiều tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa:
"Ngươi đẩy ta xuống biển ta còn chưa tố cáo ngươi, bây giờ giữa ban ngày ban mặt mà ngươi dám giở trò lưu manh với ta, nam nhân của ta đánh ngươi một đấm trút giận thì có gì sai? Ngươi còn dám nói sẽ báo công an?!”
Có một thím tỏ vẻ quan tâm hỏi: "Sao hắn lại đẩy ngươi xuống biển? Hắn đã làm chuyện gì có lỗi với ngươi, ngươi nói đi, chúng ta sẽ thay ngươi làm chủ!"
Bạch Kiều Kiều đang chờ câu này, lập tức nói rõ:
"Hắn vừa kết giao với ta vừa kết giao với Lưu Dĩnh của đội thanh niên trí thức, ta tức giận đi tìm hắn để nói lời chia tay, hắn không chịu nên chúng ta cãi nhau.


Nói xong nàng tựa vào trong ngực Thẩm Hành khóc nức nở:
"Nếu không nhờ có Hành ca thì bây giờ ta làm gì còn mạng đứng đây để kể cho mọi người nghe sự thật, ta đã là một nấm mồ xanh ở trên đỉnh Nam Sơn rồi!”

Trong lòng Thẩm Hành lại mềm nhũn, đành phải cứng đờ vỗ vào lưng Bạch Kiều Kiều an ủi.

“Lưu Dĩnh?”
Thôn dân tham gia náo nhiệt nghe được lượng tin tức quá lớn, vô số ánh mắt sáng rỡ lập tức nhìn về phía Lưu Dĩnh từ đầu vẫn đứng ở một bên không lên tiếng.

Trước kia chỉ nghe nói Bạch Kiều Kiều dây dưa với Vu Văn Lễ, nhưng bọn họ chưa bao giờ biết trong số đó còn có Lưu Dĩnh.

Mặt Lưu Dĩnh đỏ bừng, nàng muốn cãi lại một câu nhưng cuối cùng vẫn cúi đầu.

Vu Văn Lễ cũng oán hận nhìn về phía Lưu Dĩnh.

Lưu Dĩnh rõ ràng đã nói với hắn chuyện của Bạch Kiều Kiều đã giải quyết xong, nàng ta tuyệt đối sẽ không nói ra chuyện của bọn họ.

Nếu không ngày hôm nay Vu Văn Lễ đã chẳng dám kêu gào lớn tiếng ở trước mặt mọi người.

Bạch Kiều Kiều trong lòng cười lạnh, hai người này đời trước thật sự coi nàng là con ngốc mà đùa giỡn.


Sau khi Bạch Kiều Kiều rơi xuống nước được Thẩm Hành cứu lên, Vu Văn Lễ không đến nhà nàng xin lỗi, ngược lại là Lưu Dĩnh tới.

Lưu Dĩnh vừa vào phòng nàng đã quỳ xuống, lấy cái chết để ép nàng không nói ra chuyện hai người bọn họ cẩu thả với nhau ở phía sau bãi đá ngầm.

Lưu Dĩnh nói, Vu Văn Lễ nói cho nàng biết Bạch Kiều Kiều quấn lấy hắn, mà Vu Văn Lễ không có tình cảm với Bạch Kiều Kiều nên Lưu Dĩnh mới đồng ý kết giao với Vu Văn Lễ.

Lưu Dĩnh gầy gò nho nhỏ, quỳ trên mặt đất đáng thương muốn chết.

Bạch Kiều Kiều biết danh tiết của nữ nhân quan trọng nên nhất thời mềm lòng, đồng ý giữ bí mật cho nàng ta, hơn nữa thật sự không có tiết lộ một chữ.

Đời trước Vu Văn Lễ đến cuối cùng trở về thành phố cũng không cho Lưu Dĩnh danh phận gì, Bạch Kiều Kiều lại càng cho rằng Lưu Dĩnh cũng giống như nàng, là người bị kẻ phụ lòng lừa gạt.

Sau đó Thẩm Hành còn ở trong thành phố nói cho nàng biết, một nửa tin đồn xấu về nàng trong thôn đều là do Lưu Dĩnh truyền ra.

Nàng ta không chỉ nói nàng là tiểu tư sản, vu cáo hãm hại nàng cắm sừng Thẩm Hành, thậm chí còn muốn làm bẩn hồ sơ của nàng khiến nàng không lên được đại học.

Nhớ lại chuyện này, Bạch Kiều Kiều hít sâu một hơi, đời này nàng tuyệt đối không dễ dàng tha thứ cho Lưu Dĩnh.