“Thôi Văn Đống, con có thái độ gì đây hả?” Thôi Mẫn Chi bày ra dáng vẻ của người lớn, mở miệng định giáo dục anh ta.
“Cô cả, cô cũng đã bắt đầu đi tìm chồng khác rồi, chắc là con cũng sắp có dượng mới, đến cả cô cũng không thèm để ý đến dượng cũ, hai đứa con trai của cô cũng không để ý đến ông ấy, con còn để ý đến ông ấy làm gì nữa?”
Lúc nói ra những lời này, Thôi Văn Đống nhìn thoáng qua hai đứa em họ đang theo sát ở phía sau.
Hai đứa nhóc này cũng toàn là đồ hèn nhát, bọn họ muốn được ăn ngon uống tốt nên đều đồng ý ủng hộ cô cả đi thêm bước nữa, còn không kén chọn cha kế tương lai, cho dù người đó có già có xấu cỡ nào cũng được, chỉ cần đối phương có tiền là xong.
Hiện tại anh ta không muốn tiếp xúc với ba mẹ con bọn họ nữa, bọn họ không cảm thấy mất mặt, anh ta lại vẫn còn biết xấu hổ nhục nhã.
Những lời này của Thôi Văn Đống coi như xé rách mặt nạ giả tạo của mẹ con bọn họ, cũng không biết Thôi Mẫn Chi đang giận hay là xấu hổ, mặt đỏ bầm như màu gan heo, làm cho gương mặt đó càng trở nên khắc nghiệt hơn nữa.
Lên xe buýt lần nữa, Thôi Mẫn Chi giành trước chen vào ngồi cạnh Thôi Trí Viễn, bắt đầu chơi bài tình cảm, nói khóc là khóc ngay.
Bà ta còn chưa kịp bắt đầu biểu diễn thì đã bị Thôi Trí Viễn ngắt lời trước: “Không cần khóc với tôi, nhà của em rơi xuống hoàn cảnh như ngày hôm nay, em chính là người khởi xướng, nếu như em còn có chút cốt khí thì tự đi mà bò dậy, đừng có giở trò âm mưu thủ đoạn trước mặt tôi, tôi sẽ không trúng chiêu của em.”
“Thôi Trí Viễn!”
Tiếng gầm gừ và âm lượng của Thôi Mẫn Chi giống hệt mẹ bà ta, vẻ tức giận trên gương mặt khắc nghiệt cũng giống như nhau.
“Đừng có la hét lung tung như một người đàn bà đanh đá, chừa lại một chút mặt mũi cho chính mình đi.”
Khác với sự tức giận của bà ta, sắc mặt của Thôi Trí Viễn lại cực kỳ bình tĩnh yên ổn, nói chính xác hơn thì là lạnh nhạt, thái độ khi đối mặt với bà ta còn không bằng khi đối mặt với người xa lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-932.html.]
Thôi Mẫn Chi thấy ông ấy như thế, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mẹ nói không sai, quả nhiên anh đã thay đổi, trở thành người m.á.u lạnh vô tình, khác hoàn toàn với anh của quá khứ.”
“Em cũng thay đổi rồi, càng lúc càng thái quá hơn, mẹ cũng rất bỏ công bỏ sức để dạy dỗ em đó chứ.” Thôi Trí Viễn châm chọc nói.
Thôi Mẫn Chi tức điên, hiện tại bà ta cũng đã nhận ra ông ấy thật sự rất nghiêm túc, thật sự không thèm để ý đến nhà họ Thôi, lần này ông ấy quay về chỉ là vì hai mẹ con Cung Vãn Đường, chỉ có bọn họ mới có thể uy h.i.ế.p được ông ấy.
Bình thường người thân trong nhà chính là người hiểu nhau nhất, Thôi Mẫn Chi đã biết được nhược điểm của ông ấy, đương nhiên cũng biết cách chọc vào chỗ đau của ông ấy.
“Anh đừng có ngồi ở đây mà mỉa mai, chúng tôi rơi xuống kết cục thê thảm như thế này, anh cũng chẳng tốt lành hơn được bao nhiêu.
“Lần đầu tiên ly hôn, lần thứ hai lại ly hôn, kiếp này anh mãi mãi đều là người cô đơn.”
“Còn nữa, Cung Vãn Đường đã tái giá, người đàn ông mới tốt hơn anh gấp trăm ngàn lần, hiện tại còn sinh được một đứa con trai, anh có nhớ thương người ta thì cũng chẳng có tác dụng gì, anh có bù đắp như thế này thì người ta cũng sẽ không ly hôn rồi phục hôn lại với anh lần nữa.”
“Cho dù người ta có sinh cho anh một đứa con thì con gái vẫn cứ theo họ Cung, kiếp này con gái của người ta cũng sẽ không sửa theo họ Thôi.”
Bà ta gân cổ lên rống to, nước miếng phun đầy mặt Thôi Trí Viễn, ông ấy ghét bỏ lấy khăn ra lau, nhíu mày đáp trả: “Em tưởng ai cũng thèm họ Thôi à. Tôi rất may mắn vì Linh Lung theo họ mẹ, không theo họ Thôi giống tôi. Con bé họ Cung, trở thành người nhà họ Cung, vừa khéo không cần thiết phải tiếp xúc gì với gia đình nhà họ Thôi chỉ biết tính kế, con bé ở nhà họ Cung ngược lại còn có thể cảm nhận được sự ấm áp và yêu thương.
“Còn chuyện Vãn Đường tái giá mà em nói, tôi cảm thấy em ấy gả rất tốt, Hàn Tế có thể mang lại hạnh phúc cho em ấy, đúng là tốt hơn tôi gấp trăm lần.”
“Hiện tại nhìn thấy em ấy còn sống, gia đình hạnh phúc mỹ mãn, tôi cũng thỏa mãn rồi.”
“Tôi không có những ý đồ xấu xa giống như em, tôi ly hôn một lần hay hai lần đều chẳng sao, tương lai cô đơn một mình cũng được, tôi chẳng để ý mấy thứ này, chỉ cần hai mẹ con bọn họ sống hạnh phúc, trong lòng tôi cũng hạnh phúc, đời này đã chẳng còn gì phải nuối tiếc nữa rồi.