Đồ bạn họ bán có giá cả rất phù hợp, mười đồng tiền vẫn còn thừa một chút, cô ta lại chọn cho anh hai một sợi dây nịch, mua ba cái khăn lụa, cô ta lựa một cái màu hồng cho mình, mua cho mẹ và bà nội một cái màu lam và màu tím.
Chờ đến khi Cung Linh Lung đưa hàng hóa đến lần nữa, trước sạp hàng của bọn họ đã chen đầy người, thấy ba anh em là chủ lực buôn bán, Lục Tĩnh Xuyên chỉ ở bên cạnh giúp đỡ lấy tiền, vội vàng chạy đến khiêng hàng hóa xuống, cũng đi đến giúp đỡ bọn họ.
Chờ tiễn đợt khách hàng này rời đi rồi, Lục Sơ Minh mới hào phóng xua tay nói: “Mẹ, mẹ đi xử lý chuyện của mình đi, nơi này có bọn họ là được rồi.”
Cung Linh Lung giúp đỡ bọn họ dọn dẹp hàng hóa xong, thấy mặt trời đã lên cao, vội đội nón cho cả ba anh em.
“Vợ à, em không mang nón cho anh hả?” Lục Tĩnh Xuyên lộ ra vẻ mặt u oán.
“Anh đã phơi nắng đen như cục than rồi, đêm hôm ra ngoài cũng chỉ có thể nhìn thấy hai con mắt đang đảo tới đảo lui, không cần phải đội nón.” Cung Linh Lung vui đùa.
“Ha ha ha…” Ba anh em không chút nể nang cười ầm lên.
Cung Linh Lung còn bận rộn đi làm việc, lấy nước đặt trên xe xuống để trước mặt bọn họ nói: “Được rồi, bốn cha con phụ trách kiếm tiền, mẹ đi làm việc, buổi trưa mẹ mang cơm đến cho các con.”
Nói xong, cô lại nói với hai người Tống Thao: “Thao, Lý Sùng, trưa nay hai người cũng đừng đi mua cơm, chị sẽ mang cơm đến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-850.html.]
“Dạ vâng.” Tống Thao trả lời.
Những ngày tiếp theo đó, ngoại trừ trời mưa, những ngày khác bốn cha con bọn họ đều ra ngoài bày quán kiếm tiền, mỗi ngày đều dạt dào hứng thú, bán hàng từ sáng đến tối, buổi tối về đến nhà lại vui vẻ đếm tiền, túi tiền phồng lên với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.
Sáng sớm mỗi ngày Cung Linh Lung đều sẽ lái xe chở bọn họ và hàng hóa đều quầy hàng, buổi trưa lại đến đưa cơm nước cho bọn họ, chiều tối đến đón bọn họ dọn dẹp quầy hàng về nhà, khoảng thời gian khác đuề xử lý chuyện của nhà máy kẹo và trung tâm thương mại, mỗi ngày đều vô cùng bận rộn.
Mười ngày sau, nhà máy thực phẩm kẹo Mèo Tham Ăn chính thức khởi công, Tôn Đĩnh được chọn là xưởng trưởng, các lãnh đạo nòng cốt khác đều là do Cung Linh Lung đích thân tuyển chọn.
Tổng số công nhân trong nhà máy lên đến hơn bốn trăm người, trong đó có hai trăm quân nhân xuất ngũ, một trăm năm mươi thành niên trí thức quay về thành, còn có một trăm người dân bình thường thông qua bài kiểm tra được tuyển chọn.
Ngày nhà máy khai trương, Cung Linh Lung đích thân chủ trì buổi lễ khai trương, Lục Tĩnh Xuyên và ba đứa con trai cũng đến tham dự, Lục Nam Chinh và Chu Lan Cầm, còn có vợ chồng Lục Tĩnh Dương, Quý Duy và vị hôn thê Cam Cẩm Lâm, Tống Thao và Lý Sùng cũng đều đến chúc mừng.
Một tuần sau khi khai trương, mỗi ngày Cung Linh Lung đều sẽ đến nhà máy làm việc, cô đã lên kế hoạch quảng bá đẩy mạnh tiêu thụ cho dịp lễ quốc khánh và tết trung thu, đã bắt đầu sắp xếp nhiệm vụ sản xuất từ trước rồi.
Hiện tại trong nhà máy tạm thời đang sản xuất sáu loại kẹo gồm kẹo sữa, kẹo trái cây, kẹo xí muội, kẹo bạc hà, kẹo hạnh nhân và kẹo đậu phộng, Cung Linh Lung dự định sẽ cho ra mắt loại hộp quà tặng sang trọng trong hai dịp tết này, cô đã tốn rất nhiều công sức trong phương diện thiết kế đóng gói, còn cố ý mời hai vị họa sĩ quốc họa mỹ thuật có tay nghề cao đến thiết kế chai đựng kẹo và túi quà tặng.
Chờ cuối cùng quyết định thành phẩm rồi, Cung Linh Lung xách theo ba bốn mươi bộ sản phẩm đưa đến nhà bà con họ hàng mình, nhờ bọn họ quảng cáo giúp cô.
Không bao lâu sau, trong nhà máy lập tức nhận được đơn đặt hàng, bộ phận tiêu thụ và kho hàng bắt đầu bận rộn.