Sau khi mấy người Cung Linh Lung rời khỏi khách sạn, chuyển sang căn nhà mặt tiền kia ở, Lục Tĩnh Xuyên tranh thủ hiện tại có xe, vội vàng mua đầy đủ đồ nội thất cho các phòng ngủ trên lầu, trong mấy ngày ở thành phố Dương, bọn họ tạm thời sẽ ở nơi này.
Chờ anh bận rộn xong, Cung Linh Lung đã ở trong không gian nấu cơm xong, dọn đồ ăn đến bàn ăn vừa mới mua ở bên ngoài.
Nhìn thấy bàn đồ ăn ngon miệng này, Lục Tĩnh Xuyên nuốt nước miếng: “Vẫn là vợ anh nấu đồ ăn thơm ngon nhất, hôm nay anh muốn ăn ba chén.”
Trên bàn có một chậu móng heo kho tàu nhỏ, một phần thịt bằm nấu đậu hủ, một chén to thịt bò xào khoai tây, một phần thịt xào ớt xanh nhỏ, còn có trứng xào cà chua mà mấy đứa nhỏ rất thích ăn, ngoài ra còn có một chén bí đao chiên giòn.
Cung Linh Lung đổ nước rửa mặt xong mới đi lại bàn ngồi ăn cơm, một tay cầm quạt hương bồ quạt gió cho bọn họ, một tay gắp đồ ăn ăn cơm.
Mùa hè năm nay cực kỳ nóng, mấy ngày nay nhiệt độ ở thành phố Dương lên đến ba mươi bảy ba mươi tám độ, cũng may mà bọn họ đã giải quyết gần xong hết toàn công việc rồi, chờ số lượng hàng hóa cuối cùng được đưa đến, bọn họ lập tức có thể khởi hành quay về kinh đô tránh nóng.
Cùng lúc đó, Tống Thao và Lý Sùng ở kinh đô bán hàng đã sắp điên rồi, trong mắt hai người chỉ còn lại tiền và tiền, cả ngày bận rộn đến mức không rảnh đi ăn cơm.
Hôm nay Tống Nhan được nghỉ, ở trong nhà nấu một đống đồ ăn ngon, đạp xe đạp chở theo con gái đến đây đưa cơm cho bọn họ.
“Thao, Lý Sùng, ăn cơm trước đi.”
“Chị Nhan, chị vất vả rồi.” Lý Sùng vội vàng đứng dậy cầm lấy cơm.
Tống Nhan mang cơm đến cho bọn họ, còn mang theo hai bình nước sôi để nguội, thấy còn có rất nhiều người đứng trước sạp mua hàng, cô ấy vội vàng khóa kỹ xe đạp dựng ở bên cạnh, nắm tay Ni Ni đi đến trước quầy hàng bán hàng giúp bọn họ.
“Lý Sùng, em ăn trước đi, chị bán hàng giúp em trong một lúc, em ăn xong lại đến thay ca cho thằng Thao.”
Tuần trước Tống Nhan cũng đã bán hàng giúp bọn họ nửa ngày, bán hàng hay lấy tiền đều rất nhanh nhẹn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-844.html.]
Tiễn một khách hàng rời đi rồi, nhìn thoáng qua bên cạnh, nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, có chút kinh ngạc nói: “Thôi Văn Đống, anh đến đây làm gì?”
Thôi Văn Đống có chút xấu hổ cười cười nói: “Hiện tại tôi chỉ có thể bày quán bán hàng kiếm chút tiền sống qua ngày.”
“Chị, hai người quen biết nhau hả?”
Tống Thao và Thôi Văn Đống đã quen biết nhau được một tháng, Thôi Văn Đống thường xuyên đến nơi này nhập hàng, tiếp xúc với nhau nhiều cũng dần quen thuộc, nửa tháng qua đều hẹn sẽ mở quán bán hàng cùng với nhau.
“Có quen biết.”
Trước khi nhà họ Thôi xảy ra chuyện, lúc trước Đỗ Xuân Quyên thường xuyên nhắc đến mối quan hệ giữa bà ta và Tiền Mộng Bình, hai gia đình cũng có tiếp xúc với nhau vài lần, Tống Nhan đã từng gặp mặt ba anh em nhà họ Thôi, sau đó nhà họ Thôi xảy ra chuyện, Đỗ Xuân Quyên lập tức phủi sạch quan hệ, cô ấy cũng không còn gặp lại người nhà họ Thôi nữa.
Tống Nhan tạm thời không nói thêm gì với em trai, chỉ hỏi anh ta: “Thôi Văn Đống, anh ăn cơm chưa?”
“Còn chưa ăn.”
Bình thường Thôi Văn Đống không về nhà ăn cơm, cũng không bảo người trong nhà đưa cơm đến, ba bữa cơm đều tùy tiện ở bên ngoài ứng phó.
“Tôi mang theo rất nhiều đồ ăn, anh cũng ăn cùng đi.”
Tống Nhan mở túi lấy một cái hộp ra cho anh ta, hỏi: “Anh mở gian hàng buôn bán như thế nào rồi?”
“Cũng còn tạm được, kiếm được nhiều hơn lúc đi làm một chút.”
Thôi Văn Đống nhận lấy đồ ăn mà cô đưa sang, nhìn Tống Thao, biểu cảm có chút xấu hổ: “Tôi và em trai của cô đã quen biết với nhau được một thời gian rồi, nhưng lại không biết anh ấy là em trai của cô.”
“Đây là em trai út của tôi, bình thường đều ở trong trường đi học, nghỉ hè mới đi ra ngoài mở gian hàng bày quán.” Tống Nhan lễ phép lại không mất xa cách nói.