Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 842




Chỉ còn lại một vạn, Cung Linh Lung cũng cầm đi năm nghìn làm tiền đặt cọc trước, sau khi đi ra khỏi nhà máy tơ lụa, cô nói ngay với Lục Tĩnh Xuyên: “Anh Tĩnh, chúng ta không còn tiền, chỉ còn năm nghìn, phải nhanh chóng bán hàng kiếm tiền mới được.”

“Vẫn cứ bán trái cây và rau củ quả nữa sao?” Lục Tĩnh Xuyên hỏi cô.

“Trong không gian còn có rất nhiều lương thực, giá cả lương thực lại cao, hiện tại em đi vào đó chỉnh lý lại.”

Lương thực thật sự rất hút hàng, không nói bán lẻ, rất nhiều đơn vị đều đang cần lương thực gấp, Lục Tĩnh Xuyên lên kế hoạch: “Linh Lung, chiều nay chúng ta đừng bán lẻ, em vào trong không gian sửa soạn, anh đi gọi điện thoại, lát nữa chúng ta chở vài xe lương thực đến chỗ hậu cần của quân khu, anh có một người anh em làm việc ở bộ phận hậu cần trong bộ đội, bên đó chắc chắn sẽ cần mua lương thực.”

“Được rồi, hôm nay em có thể cung ứng năm vạn cân lương thực, anh cứ nói là từ Hồng Kông vận chuyển đến đi.” Cung Linh Lung nói xong lập tức chui vào trong không gian.

Chiều hôm nay Lục Tĩnh Xuyên lái xe chạy tới chạy lui bảy tám lần, vận chuyển năm vạn cân lương thực mà anh hứa hẹn đưa đến hậu cần của bộ đội, buổi tối còn cùng bạn đi ăn cơm.

Bốn mẹ con Cung Linh Lung không đi chung với anh, bọn họ ở trong không gian nấu đồ ăn ăn cơm, ba đứa nhỏ muốn ăn thịt kho tàu, cô nấu một chén to, còn xào một chén to tôm xào tỏi, làm hai món xào, bốn người cùng nhau ăn một bữa đơn giản.

Chờ bọn họ quay về khách sạn, Cung Thành Tuấn đã bận rộn mấy ngày liền chạy đến gõ cửa, vừa vào phòng đã báo tin vui cho bọn họ ngay: “Tĩnh Xuyên, Linh Lung, chuyện đất đai đã giải quyết xong rồi, hôm nay cậu mua được ba mảnh đất với giá khá rẻ, cả ba mảnh đều nối liền với nhau.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-842.html.]

Hôm nay năm sáu thương nhân đến từ Hồng Kông bọn họ cùng nhau tham dự đấu giá mua đất, gần như mỗi người đều mua hai ba mảnh đất, buổi sáng mua xong, buổi chiều đã hoàn thành xong toàn bộ thủ tục, cũng lấy được giấy chứng nhận.

Chờ bọn họ xem sổ đỏ đất rồi, Cung Thành Tuấn mới nói: “Linh Lung, chuyện bên này tạm thời đã giải quyết xong, cậu phải đi về gom góp tài chính, nhanh nhất cũng phải nửa tháng sau mới có thể quay về nơi này, mấy đứa có muốn đi theo cậu đến Hồng Kông chơi vài hôm không?”

“Cậu, lần này bọn con không đi với cậu đâu, bốn năm hôm nữa bọn con sẽ về kinh đô. Cậu thay mặt bọn con chào hỏi ông ngoại và cậu hai mợ hai, tết năm nay gặp lại, nếu các cậu không rảnh quay về thì bọn con cũng có thể đến Hồng Kông ăn tết với ông ngoại.”

Cung Thành Tuấn cũng biết cô rất bận, hai sản nghiệp ở kinh đô còn đang chờ cô về xử lý, nói: “Linh Lung, nếu cậu quay về gom góp tài chính thuận lợi thì sẽ tranh thủ cuối tháng tám sẽ về kinh đô, cậu còn chưa được gặp Tiểu Xích Xích nữa.”

“Dạ vâng. Cậu cả, nếu cậu đến thì nhớ gọi điện thoại báo cho con biết trước, con ra sân bay đón cậu.”

Cung Thành Tuấn cười đồng ý, lại nói chuyện với Lục Tĩnh Xuyên và ba anh em nhỏ một lúc nữa, ông ấy đã lên kế hoạch sáng mai sẽ đi, tối nay còn phải sửa soạn hành lý, chỉ ngồi ở đây nửa tiếng rồi về phòng nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau khi bọn họ rời đi, Cung Linh Lung cũng đi đến cửa khách sạn tiễn, còn tặng không ít quà tặng cho ông ngoại và cậu hai, trong đó còn có một túi nhân sâm nhiều năm tuổi và một đống thiên ma tam thất loại một, nếu bọn họ sử dụng không hết thì cầm đi làm quà tặng cũng vô cùng phù hợp.

Tiễn cậu đi rồi, cả gia đình năm người lại khởi động hình thức bày quán bán hàng, suốt ngày chỉ lo bán rau dưa trái cây, lương thực và trứng gà trứng vịt, lại thu hồi được vài nghìn tài chính.

Đương nhiên, bọn họ có nguồn cung lớn như thế, mỗi ngày thu nhập cao, đương nhiên cũng bị bang phái bản địa theo dõi, Lục Tĩnh Xuyên không muốn tiếp xúc giao tiếp với mấy người này, bán xong hàng hóa ngày hôm nay, cắt đuôi bọn người theo dõi, bọn họ lập tức quay về khách sạn trả phòng.