Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 832




Cung Linh Lung đội nón che nắng, nắm tay bé Minh, nói với chồng mình: “Anh Tĩnh, anh nắm A Khiếu và Tiểu Bồng đi, thành phố Dương rối loạn hơn những nơi khác một chút, có nhiều du côn lưu manh quá, chúng ta mua đồ xong rồi đi tìm khách sạn vào ở trước đi.

Sáng nay bọn họ vừa mới ngồi xe lửa đến thành phố Dương xong, vừa ra khỏi ga xe lửa đã có vô số đôi mắt dính chặt lên người bọn họ, có một vài người còn tìm cớ đến gần cả gia đình cô, nhưng đều bị ánh mắt sắc bén lạnh lùng của Lục Tĩnh Xuyên dọa sợ rút lui.

Có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía hai vợ chồng bọn họ, nhưng lại càng có nhiều người nhìn về phía ba anh em sinh ba, nhất là một số người phụ nữ.

Cung Linh Lung mua vài cân vải ở ven đường, đứng ở dưới bóng râm của cây đại thụ để chồng con ăn trước một ít, chờ bọn họ ăn xong quăng hết hạt vào trong vườn trái cây của không gian.

Lần này bọn họ lần lượt đi về phía nam đã sưu tầm được rất nhiều giống loài trái cây nổi tiếng, hiện tại chủng loại cây ăn quả trong vườn trái cây đã gia tăng thêm mấy chục loại, sau này không cần phải đi ra ngoài mua trái cây ăn nữa rồi, trong không gian suốt bốn mùa đều sẽ có trái cây ăn không hết.

Thành phố Dương khá là phồn hoa, đã có xe taxi từ lâu, Lục Tĩnh Xuyên gọi một chiếc xe taxi ở ven đường, bọn họ ngồi xe đến khách sạn tốt nhất trong thành phố để thuê phòng trước.

“Mẹ, ở đây nóng quá.”

Bé cả ngồi ở trên người cô cứ liên tục xoắn tới xoắn đi, toàn thân nóng nực khó chịu, mặt cũng nóng đến đỏ bừng.

“Đúng vậy, tháng bảy tháng tám chính là giai đoạn nóng nhất trong năm, thành phố Dương lại là thành phố gần phía nam nhất, nhiệt độ bên ngoài hơn ba mươi độ, còn nóng hơn ở kinh đô rất nhiều.”

Cung Linh Lung mở ba lô lấy hai cái quạt giấy ra, đưa cho Lục Tĩnh Xuyên ngồi ở đằng trước một cây, cầm quạt giấy quạt cho hai đứa nhỏ ở bên người cô.

“Linh Lung, nắng gắt quá, rất dễ bị cảm nắng, chiều nay chúng ta ở trong khách sạn đừng đi ra ngoài. Chờ mặt trời lặn, thời tiết mát mẻ hơn rồi, chúng ta lại đi ra ngoài đi dạo ăn cơm.” Lục Tĩnh Xuyên nói.

“Được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-832.html.]

Tài xế xe taxi chở bọn họ đến cửa khách sạn, Lục Tĩnh Xuyên đi đến quầy tiếp tân đặt phòng, Cung Linh Lung dẫn theo mấy đứa nhỏ đến bên cạnh mượn điện thoại, gọi điện thoại về kinh đô báo bình an.

Mỗi lần bọn họ đi đến thành phố nào đều sẽ gọi điện thoại về nhà báo tin, hôm nay cô gọi điện thoại cho Chu Lan Cầm, bà ấy vừa nhận được điện thoại đã lập tức nói ngay: “Linh Lung, hôm trước cậu cả của con gọi điện thoại cho mẹ của con, chắc hiện tại ông ấy còn ở thành phố Dương đó.”

“Hả? Cậu cả đang ở thành phố Dương sao?” Cung Linh Lung vui vẻ.

“Đúng vậy, hôm trước chị sui nhận được điện thoại của ông ấy, lúc đó ông ấy nói mình đang ở thành phố Dương, sau đó chị sui lại gọi điện thoại cho mẹ, bảo mẹ chuyển lời cho con. Con gọi điện thoại cho mẹ con đi, chắc là mẹ con có lưu số điện thoại của cậu con đó.”

“Dạ vâng.” Cung Linh Lung trả lời, đưa điện thoại cho bọn nhỏ: “Ba đứa nói chuyện với bà nội đi.”

Ba đứa nhỏ đều nói chuyện rất ngọt, mỗi đứa đều nói vài câu với bà nội, cúp điện thoại lập tức giục cô gọi điện thoại cho bà ngoại.

Lục Tĩnh Xuyên vừa xử lý xong thủ tục thuê phòng, thấy Cung Linh Lung đang ghi lại số điện thoại, hỏi thử: “Bé Minh, mẹ đang gọi điện thoại cho ai thế?”

“Cha, ông cậu cũng đang ở thành phố Dương, mẹ đang ghi số điện thoại của ông ấy.”

“Ồ.”

Cung Linh Lung ghi xong số điện thoại rồi lập tức cúp máy, cười nói với Lục Tĩnh Xuyên: “Cậu cả cũng đang ở trong khách sạn này, để em gọi điện thoại cho cậu, xem xem cậu có đang ở trong phòng không.”

Điện thoại vang lên một lúc lâu cũng không có người nghe máy, Cung Linh Lung cúp điện thoại nói: “Chắc là cậu đi ra ngoài làm việc rồi, chúng ta lên lầu nghỉ ngơi trước đi, lát nữa chúng ta lại đi xuống gọi điện thoại sau.”

Hôm nay thời tiết thật sự quá nóng, bọn họ đều đổ rất nhiều mồ hôi, trên người dính đầy mồ hôi, vừa vào đến trong phòng, Cung Linh Lung lập tức bảo Lục Tĩnh Xuyên đi tắm, cô thì dẫn theo ba đứa nhỏ đi vào trong không gian tắm rửa.

Tắm xong, lại thay quần áo, mọi người đều cảm thấy mát mẻ hơn rất nhiều, ngồi ở trong phòng ăn vải và kem, cả gia đình năm người nằm trên giường ngủ trưa.