Quý Duy gật đầu: “Dạ vâng, sau này con sẽ tâm sự kỹ hơn với em dâu về chuyện này.”
“Còn có a, tháng 5 này Tiểu Vận sinh được một bé gái, đặt tên Lục Diệc Tình, tên cúng cơm là Đường Đường, trông rất giống Tiếu Vận.”
“Lúc con bé chào đời, bọn con đều không ở nhà, buổi chiều ngày hôm qua Tiểu Vận lại đây thăm con, buổi tối lại cùng Tĩnh Dương dẫn theo con đến, lúc ấy con còn đang hôn mê, bọn họ ngồi một lúc rồi cũng đi trở về, nói hôm nay còn sẽ đến thăm nữa.”
“Chiều nay mẹ có việc phải đi đơn vị, Cẩm Lâm ở chỗ này với con, hai đứa con cứ trò chuyện tâm sự với nhau, buổi tối mẹ lại qua đây chăm đêm cho con.”
Cam Cẩm Lâm ngồi ở bên cạnh lẳng lặng nghe, nhẹ nhàng nói: “Bác gái, công việc của bác bận rộng như thế, trong nhà cũng nhiều việc, bác cứ ở trong nhà nghỉ ngơi đi. Hiện tại con được nghỉ, không có chuyện gì khác phải làm, con ở bệnh viện chăm sóc anh ấy là được.”
“Không phải lúc nãy Linh Lung nói muốn mời con đi thiết kế sao, con cứ đi nói với cậu của con, làm xong việc giúp con bé trước đã, chờ Duy Nhi chuyển đến phòng bệnh bình thường rồi, bác lại nhờ con đến chăm sóc cho nó sau.” Mẹ Quý cười nói.
Cam Cẩm Lâm thấy Quý Duy không có phản đối, trên mặt rõ ràng lộ ra vẻ vui mừng, gật đầu đáp lời: “Dạ vâng.”
Chờ đến khi hai người Lục Tĩnh Xuyên về đến nhà, ba anh em đã tỉnh ngủ, đang ở trong không gian vui vẻ chạy nhảy chơi đùa, Cung Linh Lung đi vào không gian hái hai quả dưa hấu ra, cũng dẫn bọn họ đi ra ngoài luôn.
Thấy ba đứa nhỏ mồ hôi đầy đầu, Lục Tĩnh Xuyên vội lấy khăn lông lau cho bọn nhỏ, “Sao lại đổ mồ hôi đầy người thế này?”
“Bọn con ở bên trong chơi.”
Ba anh em đều cởi trần, chỉ mặc quần đùi, lau mồ hôi xong lập la hét: “Mẹ, mau cắt dưa hấu đi, con khát muốn c.h.ế.t rồi.”
“Có liền.”
Cung Linh Lung cắt hai quả dưa ra, cho bốn cha con anh mỗi người nửa trái, trên dưa hấu còn cắm muỗng sẵn, “Ăn đi, một người nửa trái, cho mấy đứa ăn cái no.”
“Linh Lung, chúng ta cùng nhau ăn nửa trái.” Lục Tĩnh Xuyên lấy muỗng múc một muỗng đút cho cô ăn trước.
Ba đứa nhỏ quỳ bò trên thảm trải đất, một người ôm nửa trái dưa, ăn ngon lành, Cung Bồng Trạch vừa ăn vừa nói: “Mẹ, ngày mai là con có thể chữa khỏi cho cha, có phải chúng ta có thể giữ nguyên kế hoạch, ngày mốt xuất phát rồi không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-828.html.]
“Lại dời lại hai ngày nữa đi, mẹ mới vừa đến bệnh viện làm quen được một kiến trúc sư, là vợ tương lai của đại sư bá bọn con, mấy ngày tới mẹ muốn bàn bạc với cô ấy chuyện thiết kế bên trong trung tâm thương mại, chờ xử lý chuyện này xong rồi lại đi.”
“Được rồi.” Cung Bồng Trạch gật đầu đáp lời.
“Cốc cốc cốc...”
Bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, Cung Linh Lung lập tức đứng dậy đi mở cửa, “Ai thế?”
“Chị dâu.”
Ngoài cửa nhà truyền đến tiếng của Tống Thao, ba anh em đồng thời ngẩng đầu: “Cậu họ.”
“Cậu đây.”
Tống Thao ở bên ngoài lớn tiếng đáp lời, chờ Cung Linh Lung mở cửa lập tức đi nhanh vào nhà, nhìn thấy Lục Tĩnh Xuyên vội quan tâm hỏi: “Anh Tĩnh, nghe nói anh bị trọng thương, thế nào rồi?”
“Không có gì đáng lo, cánh tay bị gãy xương, trên đùi bị chút vết thương ngoài da.”
Tống Thao thấy anh treo cánh tay, thở dài: “Thương gân động cốt phải một trăm ngày, trong khoảng thời gian này phải dưỡng thương cẩn thận mới được.”
Lục Tĩnh Xuyên gật đầu, mời cậu ấy: “Ngồi xuống đi.”
Cung Linh Lung rót ly nước cho cậu ấy, lại đi vào trong không gian hái một trái dưa hấu, chia đều với cậu ấy, một người nửa trái, “Thao, trong trường học đã không còn chuyện gì nữa rồi đúng không?”
“Đã xong hết mọi việc rồi, em đến đây để nghe lệnh của chị đây.”
Cung Linh Lung đã dự định trước thời gian nghỉ hè của cậu ấy rồi, trước khi nghỉ cũng đã gọi điện thoại báo cho cậu ấy, bảo cậu ấy thi cuối kỳ xong thì đến đây giúp đỡ cô.
Hiện tại mấy người nhóm Tôn Đĩnh đều bị cô sắp xếp đi quản lý hai sản nghiệp kia, ai nấy đều bận đến muốn bay lên, còn buộc phải tạm dừng một bộ phận công việc đầu cơ trục lợi hàng hóa lúc trước, Cung Linh Lung cố ý gọi cậu ấy đến để tiếp nhận.