Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 824




Bận rộn đến gần 10 giờ tối, cả gia đình mới rửa mặt sạch sẽ trở về phòng nghỉ ngơi, Cung Linh Lung đều đưa ba đứa con trai vào trong không gian nghỉ ngơi, linh lực mộc trong cơ thể Tiểu Bồng đã tiêu hao hết, ngủ trong không gian có thể khôi phục nhanh nhất.

Chờ cô vào phòng, Lục Tĩnh Xuyên nói cho cô biết: “Linh Lung, vết thương trên chân anh đã lành hẳn rồi.”

Lúc nãy anh mới vừa mở băng vải nhìn miệng vết thương xong, vết thương đã khép lại hết rồi, chỉ để lại vết sẹo không quá rõ ràng, bản lĩnh chữa khỏi như vậy thật sự làm anh quá chấn động.

Cung Linh Lung cũng đi qua cẩn thận kiểm tra, khiếp sợ lại vui mừng: “Mấy đứa con đều rất hiếu thảo, kiếp này có được bọn họ là phúc khí của chúng ta.”

“Có em, có các con, chính là hạnh phúc lớn nhất kiếp này của anh.”

Lục Tĩnh Xuyên dùng một tay ôm cô, ngửi mùi thơm sâu thẳm độc đáo trên người cô, bắt đầu cảm thấy vô cùng thỏa mãn, bàn tay to rộng liên tục khiêu khích tự do ở trên người cô, ánh mắt sâu thẳm: “Linh Lung, chúng ta nên tiếp tục chuyện quan trọng rồi.”

Tinh lực của đàn ông vĩnh viễn đều luôn tràn đầy, nhất là đàn ông tham gia quân ngũ, cho dù bị thương thì ở phương diện này anh cũng có được thể năng xài mãi không hết.

“Linh Lung, Linh Lung, em dậy nào.”

“Làm sao vậy?”

Cung Linh Lung mệt đến mức không mở nổi mắt, nhắm mắt lầu bầu: “Anh Tĩnh, mệt, mau ngủ.”

“Linh Lung, mấy đứa bé Minh không ở trong phòng, không thấy con đâu nữa.” Lục Tĩnh Xuyên lay mạnh gọi cô tỉnh lại.

Bọn họ vừa mới ôn tồn xong, anh nghỉ ngơi một chút rồi lập tức xuống giường đi vào phòng vệ sinh, lúc quay về về mở cửa đi xem ba đứa con trai, muốn nhìn xem ba đứa con có đắp chăn đàng hoàng không, kết quả ba đứa con trai đều không ở trên giường, anh lập tức lại đây đánh thức cô.

“Không thấy con đâu?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-824.html.]

Đầu óc Cung Linh Lung thoáng mơ hồ trong nháy mắt, hoảng loạn bò dậy, nhưng cơn nhức mỏi bên hông làm cô suýt xoa thành tiếng, cũng tỉnh táo lại, “Anh Tĩnh, mấy đứa bé Minh không ngủ trong phòng.”

“Không ngủ trong phòng? Vậy ngủ ở chỗ nào?” Lục Tĩnh Xuyên vội hỏi.

“Ở trong không gian, hoàn cảnh bên trong đặc thù, có thể trợ giúp bọn nhỏ tu luyện khôi phục.”

Cung Linh Lung mỏi mệt ngã xuống, kéo cánh tay anh, “Bọn họ ở bên trong rất an toàn, đang ngủ ngon lành đó, những lúc anh không ở nhà, bốn mẹ con em đều ngủ ở bên trong.”

“Làm anh sợ muốn chết.”

Lục Tĩnh Xuyên còn tưởng rằng ba đứa con trai mất tích, thấy cô buồn ngủ như thế, nhẹ giọng nói: “Linh Lung, em mau ngủ đi.”

Sáng sớm hôm sau thức dậy, Cung Vãn Đường đã nấu xong bữa sáng, mỗi người một chén sủi cảo lớn, trên bàn cơm lại nói chuyện với bọn họ: “Linh Lung, lúc nãy a tế gọi điện thoại cho bệnh viện, Quý Duy đã tỉnh, thoát ly nguy hiểm rồi. Sáng hôm nay A tế phải mở họp, bọn mẹ ăn sáng xong phải về viện gia thuộc ngay, không có thời gian rảnh đi bệnh viện, hai đứa tranh thủ thời gian mang thuốc đông y mà mẹ đã điều phối xong đi qua đó đi, để bác Quý nấu thuốc cho nó uống, dùng nước mà mẹ đã điều phối để nấu thuốc.”

Cung Linh Lung đã hiểu, gật đầu đáp lời: “Dạ, trưa nay chúng con sẽ đi đưa ngay.”

“Mẹ cũng có phối thuốc cho tĩnh xuyên, để ở phòng thuốc, con cũng nhớ sắc thuốc cho chồng uống đúng giờ, bình thường ăn uống lại hầm thêm chút đồ ăn dinh dưỡng bổ dưỡng, nhanh chóng bổ sung lại những dinh dưỡng bị thiếu hụt.” Cung Vãn Đường dặn dò.

“Mẹ, phiền mẹ quá rồi.” Lục Tĩnh Xuyên vội vàng nói lời cảm ơn.

“Không có gì phiền cả. Trong khoảng thời gian này mấy đứa cứ ở trong nhà tĩnh dưỡng cho tốt vào, trong khoảng thời gian này mẹ sẽ lại phối chút thuốc, lần sau mấy đứa có đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ thì nhớ đến tìm mẹ lấy đi.”

Mấy người Hàn Tế ăn sáng xong, ôm bạn nhỏ Hàn Xích Xích còn đang ngủ ngon lành, đạp sương sớm xuất phát chạy về viện gia thuộc của bộ đội

Tối hôm qua bé út ngủ một giấc ngon lành, buổi sáng đã khôi phục, ăn sáng xong lại trị liệu một lần cho Lục Tĩnh Xuyên, trị xong lại đi vào trong không gian ngủ.