Đút cho anh ấy uống hết hơn phân nửa bình nước, lúc này Cung Linh Lung mới bế bé út đi ra ngoài, liếc nhìn Lục Tĩnh Xuyên một cái thật sâu nói: “Tình hình của đại sư huynh đã ổn định rồi.”
Lục Tĩnh Xuyên dùng một tay vuốt nhẹ phần lưng của bé út, im lặng cảm ơn cậu bé nói: “Anh vốn dĩ có mang theo hai bình thuốc cứu mạng, đã cho hai chiến hữu khác dùng rồi, trong tay đại sư huynh vốn dĩ cũng có một lọ, là mẹ đưa cho anh ấy để sử dụng trong tình huống khẩn cấp, tháng tư anh ấy đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ đã dùng để cứu đồng đội rồi.”
“Lần sau các anh sử dụng xong rồi phải nhớ nói lại cho em và mẹ, nếu các anh không rảnh quay về nhà lấy thì em có thể mang đến cho các anh.” Cung Linh Lung nói nhỏ.
“Được rồi.”
Lục Tĩnh Xuyên gật đầu trả lời, thấy lần này bé út không mệt đến ngủ đi, nhẹ nhàng hỏi cậu bé: “Tiểu Bồng, con có mệt không?”
“Không có, con đã mạnh hơn lần trước rất nhiều, một lần có thể cứu mười mấy người.”
Cung Bồng Trạch dùng giọng nói cực nhỏ nói với anh, còn hỏi anh: “Cha có cần cứu thêm ai nữa không?”
Phòng bệnh bên cạnh còn có hai người bị thương nặng, tình hình không nguy hiểm như Quý Duy, lúc nãy cũng vừa mới dùng máy bay trực thăng đưa về, nếu có thể nhận được sự điều trị đặc biệt của cậu bé, bọn họ cũng có thể khôi phục lại sớm hơn, cũng sẽ không gặp phải di chứng tàn tật gì.
Lục Tĩnh Xuyên cũng không khách sáo với con trai, tìm một lý do nói dẫn mấy đứa con đi thăm chiến hữu, Cung Bồng Trạch dùng linh lực mộc để điều trị đặc biệt cho bọn họ một lần.
Chờ tình hình của Quý Duy hoàn toàn ổn định rồi, Cung Linh Lung đưa cha con bọn họ quay về nhà trước, hiện tại Lục Tĩnh Xuyên cũng là người bệnh, cần phải về nhà dưỡng thương điều trị gấp.
Lục Tĩnh Xuyên vừa mới leo lên xe ngồi cũng đã tiếp nhận được quá trình trị liệu đặc biệt của con trai, còn uống hết một bình “nước thần tiên” mà vợ cung cấp, cơn đau đớn trên người đã biến mất hơn phân nửa, lúc quay về trạng thái tinh thần rõ ràng đã tốt hơn lúc trước rất nhiều.
Cung Linh Lung vừa về đến nhà đã lập tức bận rộn, đầu tiên là vào không gian cầm một con gà mái đã được xử lý tốt ra, vào phòng thuốc lấy gói thuốc mà mẹ đã điều phối sẵn ra, đầu tiên là hầm một nồi canh gà dinh dưỡng bổ dưỡng trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-821.html.]
Ngay sau đó cô lại đổ một thùng nước ấm to, đỡ Lục Tĩnh Xuyên đi vào trong phòng vệ sinh gội đầu tắm rửa.
Lục Tĩnh Xuyên ngồi trên ghế chờ vợ hầu hạ, nhưng mà sau khi ý tưởng nào đó xuất hiện trong đầu xong, nó lập tức bắt đầu dâng trào đứng thẳng, cánh tay lành lặn không bị thương bắt đầu làm chuyện bậy bạ.
“Vợ…”
Cung Linh Lung đang xoa lưng cho anh, nghe thấy giọng nói này của anh là biết ngay anh đang suy nghĩ lung tung, duỗi tay nhéo vào phần eo của anh.
“Linh Lung.”
Lục Tĩnh Xuyên duỗi tay túm chặt lấy tay cô, kéo cô ra đằng trước, ôm lấy vòng eo thon thon của cô, đưa lên một nụ hôn và cái ôm vô cùng nhiệt liệt quấn quýt si mê.
Trong phòng vệ sinh vừa mới kết thúc một trận chiến đấu kịch liệt, bên ngoài đã vang lên tiếng gọi của con trai: “Mẹ ơi, ông ngoại bà ngoại về.”
“Được rồi, mẹ ra ngay.”
Mặt Cung Linh Lung ửng hồng, hai tay nhéo mạnh vào mặt Lục Tĩnh Xuyên, đôi mắt vô cùng quyến rũ trừng anh.
“Ha hả.” Lục Tĩnh Xuyên cười khẽ thành tiếng, bàn tay phủ đầy vết chai dày lướt qua làn da non mịn của anh, giọng nói khàn khàn: “Linh Lung, tối nay chúng ta lại tiếp tục.”
Sinh hoạt giường chiếu của hai người đều rất hài hòa, mỗi lần giao hòa cả hai bên đều rất thoải mái thỏa mãn, đối với hai người đang ở giai đoạn tuổi trẻ sung sức như bọn họ mà nói, một lần còn lâu mới đủ.
Từ trước đến nay Cung Linh Lung cũng không phải là một người thích xấu hổ, cũng rất thích làm chuyện thân mật với chồng, nhưng mà lần này người lớn đã về, cô nhất định phải nhấn nút tạm dừng.