“Sinh nhanh thật đó.” Cung Linh Lung cười, vội vàng hỏi: “Giang Vận có còn ổn không?”
“Khá ổn, con bé cũng không chịu quá nhiều đau đớn, chỉ đau năm phút đã sinh rồi.”
Lúc này Chu Lan Cầm đang ở trong bệnh viện gọi điện thoại, mới vừa ôm cháu nội, đang định gọi điện thoại báo tin vui cho người thân và bạn bè.
“Mẹ, mọi người còn chưa ăn cơm đúng không?” Cung Linh Lung hỏi bà ấy.
“Vẫn chưa ăn, chờ lát nữa mẹ đến nhà ăn mua cơm là được rồi.”
“Mẹ, mẹ đừng đi mua cơm, con sẽ nấu cơm mang đến cho mọi người, con vừa mới nấu canh xong, sẵn tiện mang một ít đến cho Giang Vận.”
Cung Linh Lung cúp điện thoại rồi nhanh chóng vào phòng bếp nấu cơm, vội vàng xào hai món ăn với cơm, còn hấp một quả trứng cho Giang Vận, bốn mẹ con bọn họ cũng không ở nhà ăn cơm, xách theo đồ ăn và canh dinh dưỡng sốt ruột chạy đến bệnh viện.
Lúc bọn họ chạy đến thì Lục Tĩnh Dương đang ôm con gái âu yếm, nhìn thấy bọn họ đến cười nói: “Chị dâu.”
“Tĩnh Dương, Giang Vận, chúc mừng chúc mừng.”
“Chú ơi, cho bọn con xem em gái với.” Ba anh em đồng loạt vây quanh bên cạnh Lục Tĩnh Dương.
Giang Vận nằm dựa vào đầu giường, trông không giống như vừa mới sinh con xong chút nào, mặt mày hồng hào vô cùng tỉnh táo cười nói: “Linh Lung, hôm nay em trở dạ quá nhanh, suýt chút nữa đã sinh con trong xe luôn rồi.”
Bình thường Lục Tĩnh Dương đều sẽ ở trong trường học tập, buổi trưa và buổi tối sẽ về nhà với cô ấy, hôm nay cục công an có việc cần cậu giúp đỡ, cho nên cậu mới chạy đi chi viện một ngày.
Buổi sáng lúc đi ra ngoài, cô ấy vẫn còn bình thường, chẳng có chút dấu hiệu gì cả. Cậu không ngờ cô ấy lại trở dạ nhanh như thế, nghĩ đến cảnh lúc nãy cô ấy sinh con, m.á.u loãng chảy đầy đất, nếu như đổi thành cô ấy ở nhà một mình, vậy thì cậu không dám tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào.
Lúc này trong lòng cậu ấy vẫn còn cảm thấy sợ hãi, may mà hôm nay là chủ nhật, mẹ cũng ở nhà với cô ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-808.html.]
Đứa bé chào đời rất nhanh, cũng rất khỏe mạnh, là một bé gái nặng sáu cân, ngũ quan và đường nét trên mặt giống Giang Vận nhiều hơn, có một mái tóc đen nhánh, lúc này đang ngủ ngon lành.
Cung Linh Lung ôm bé con một chút, bỏ một bao lì xì lễ gặp mặt dày cộm vào trong tã lót, ba anh em đều là người có tiền, mỗi người lấy một tờ đại đoàn kết tặng cho em gái, vô cùng hào sảng nói: “Tặng cho em gái mua kẹo ăn.”
Lục Tĩnh Dương bưng canh đút cho Giang Vận ăn, ngoài miệng cười nói: “Sinh con đúng là có lợi thật.”
“Sau này cũng phải xách một cái sọt ra, chúng ta mà không thu đầy một sọt tiền thì nhất định sẽ không dẹp quán.” Giang Vận cười vui vẻ.
Có ba đứa cháu nội thông minh lanh lợi, bây giờ lại thêm một cô cháu gái, nụ cười trên mặt Chu Lan Cầm chưa từng biến mất.
Bà ấy dọn bàn và ghế đến giữa, bày đồ ăn mà bọn họ mang đến ra, gọi ba đứa cháu nội: “Bé Minh, mấy đứa lại đây ăn cơm, ăn cơm xong lại xem em gái tiếp.”
“Bà nội, chúng ta ăn chung với nhau đi ạ, hôm nay mẹ làm thịt kho tàu, ăn siêu ngon.”
Nhìn thấy hai món ngon này, Giang Vận chảy nước miếng: “Em cũng muốn ăn,”
“Em không được ăn, bây giờ bắt đầu ở cữ, chỉ có thể ăn đồ ăn thanh đạm. Chị dâu hầm canh cho em, còn hấp trứng gà và bí đỏ nữa, em ăn cái này đi.” Lục Tĩnh Dương giám sát vô cùng nghiêm ngặt.
“Haizz, lúc nãy em nên ở nhà ăn cơm xong rồi mới đi đưa cơm cho anh sau.”
Giang Vận nghĩ đến mấy món ngon mà mẹ chồng ở nhà nấu trưa hôm nay, nhưng cô ấy lại chưa ăn được miếng nào, thở ngắn than dài tự bưng lấy chén bắt đầu ăn: “Em không cần anh đút, anh mau đi ăn đi.”
Cung Linh Lung đặt bé con đến bên cạnh cô ấy, cũng đi qua đó ăn cơm, vừa ăn vừa hỏi: “Tĩnh Dương, Giang Vận, hai đứa đặt tên cho con chưa?”
“Cũng đã nhờ ông nội đặt rồi, ông đặt bốn cái tên, hai cái tên cho bé gái, cũng đặt theo thời tiết giống như Nghênh Tuyết. Nếu sinh vào ngày mưa thì gọi là Vũ Lâm, nếu sinh vào ngày nắng thì gọi là Diệc Tình, hôm nay là một ngày nắng đẹp, tên của bé con này sẽ là Lục Diệc Tình.”
Hai vợ chồng Lục Tĩnh Dương đều rất thích tên mà ông cụ đặt, tên cúng cơm cũng đã có luôn rồi, là hai vợ chồng bọn họ thương lượng với nhau đặt, tên là Đường Đường.