Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 580




Đàn ông già trẻ ngồi trong phòng khách trò chuyện về đề tài chung của bọn họ, mấy người phụ nữ cũng không rảnh rỗi, tất cả đều mới Lục Tĩnh Xuyên và Cung Linh Lung đến nhà mình chơi.

Tuy rằng đây là lần đầu tiên Cung Linh Lung gặp mặt những bà con họ hàng này, nhưng cô lại biểu hiện rất hào phóng lễ phép, hướng ngoại lại chủ động, được mẹ chồng dẫn đường, nhanh chóng tấn công vào đội hình trung tâm của các người lớn, trò chuyện vui vẻ sung sướng với mấy người bọn họ.

Đến cả Lý Uyển Thu cũng phải bội phục khả năng xã giao của cô, cô ấy tự nhận nếu xét về phương diện xã giao, tài ăn nói và tạo bầu không khí thì mình còn thua kém Cung Linh Lung một ít, còn có rất nhiều điều cần phải học hỏi từ cô.

Đến gần tám giờ rưỡi, mấy người nhà họ Hàn và nhà họ Chu đều đứng lên chuẩn bị đi về, ông cụ Chu đứng lên lập tức sắp xếp: “Tĩnh Xuyên, tối mai con và Linh Lung đến nhà ông ngoại ăn cơm, sáng mai ông ngoại còn phải đi họp, chỉ có buổi tối mới có thời gian rảnh ở nhà nói chuyện với hai đứa.”

“Dạ vâng, tối mai bọn con sẽ đến.” Lục Tĩnh Xuyên trả lời.

Ông cụ Hàn cũng mời ngay: “Tĩnh Xuyên, Linh Lung, chủ nhật lại đến nhà của ông đi, hai đứa đến sớm một chút, không cần mang theo cái gì hết, cứ đến là được rồi.”

“Còn nữa, Nam Chinh, Lan Cầm, hai đứa cũng đến. Nếu Tĩnh Dương và Tiểu Vận đều đã có tình cảm tốt với nhau thì tranh thủ ngày mốt thằng tư nó có ở nhà bàn cho xong chuyện luôn đi, hai đứa cũng đừng có xách theo cái gì đến, nhà của bác không cần ba cái nghi thức xã giao kia, đến uống vài ly rượu nói chuyện với hai bác là được rồi.”

Lục Nam Chinh trả lời: “Dạ vâng, chủ nhật bọn con sẽ đến quấy rầy.”

Mấy người Cung Thành Tuấn cũng đứng lên, Cung Vãn Đường quyết định sẽ dọn đến nhà họ Hàn ở vài ngày, nói với con gái: “Linh Lung, mấy ngày nay mẹ và cậu cả của con sẽ ở lại nhà họ Hàn, lát nữa con bảo Tĩnh Xuyên mang hành lý của mẹ đến cho mẹ.”

“Dạ, bọn con ngồi nói chuyện với ông bà nội thêm chút nữa, lát nữa sẽ đến sau.” Cung Linh Lung trả lời.

Cung Thành Tuấn cưng chiều sờ đầu của cô, nụ cười vô cùng ấm áp: “Linh Lung, sáng mai chúng ta đi ra ngoài xử lý chút chuyện, con ăn sáng xong lại đến đón cậu và mẹ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-579.html.]

“Dạ.”

Tối hôm qua bọn họ đã thương lượng rồi, sáng mai sẽ đến phần mộ tổ tiên của nhà họ Cung tế bài bà ngoại và những tổ tiên khác.

Mọi người đều đưa tiễn đến tận cửa, chờ khách khứa đều đi hết rồi, người nhà họ Lục mới xoay người quay về phòng khách.

Cung Linh Lung ngồi trên ghế sofa uống trà, những người khác trong nhà họ Lục lại đang thương lượng chuyện Lục Tĩnh Dương và Giang Vận đính hôn, Chu Lan Cầm đối xử với hai đứa con trai đều rất công bằng, con út kết hôn cũng có tiêu chuẩn giống hệt như con trai lớn.

Hai ông bà cụ nhà họ Lục cũng nghĩ như thế, lúc trước khi cháu trưởng Lục Tĩnh Nghiêu và cháu hai Lục Tĩnh Xuyên kết hôn, hai ông bà cụ đều sẽ đóng góp một ít, lần này Lục Tĩnh Dương đính hôn cũng sẽ như thế.

Lục Nam Chinh đã chuẩn bị sẵn tiền lễ hỏi cho con trai lúc kết hôn rồi, những sính lễ khác cũng đều thương lượng với Chu Lan Cầm.

Thấy cha mẹ dù đã ly hôn nhưng khi gặp chuyện về con trai cũng đều sẽ có thương có lượng, ở chung rất hài hòa, Cung Linh Lung thật sự bội phục tấm lòng khoan dung rộng lượng của mẹ chồng.

Khi hai vợ chồng đã ly hôn, rất hiếm có cặp nào có thể vì con cái mà giữ lại chút mặt mũi và tôn trọng cuối cùng, đại đa số đều sẽ cãi nhau inh ỏi, có một bộ phận nhỏ còn trực tiếp trở mặt thành thù.

Kiếp trước cô đã nhìn thấy rất nhiều cảnh các cặp đôi ly hôn xong vì tranh đoạt con cái và tài sản mà đánh nhau, thậm chí công kích lẫn nhau, đưa nhau đến toàn án, thật sự rất hiếm khi nào gặp được vợ chồng đã ly hôn nhưng vẫn hòa thuận như cha mẹ chồng thế này.

Thảo luận về chuyện này xong, mọi người cũng xách theo quà tặng của Cung Linh Lung chuẩn bị về nhà, lúc Lục Nam Chinh chuẩn bị đi về, bà cụ Lục còn lấy một chén thịt hấp và một phần trứng cuộn đưa cho ông ấy.

“Cha, cha ở chỗ nào, có xa không? Có cần bọn con đưa cha về không?” Mấy người Cung Linh Lung vẫn chưa đi, đang đứng ở bên ngoài chờ ông ấy.