Tiết Vĩ Phàm là đứa con trai Tiết Hải Huy yêu thương nhất, từ nhỏ đã được ông ta cẩn thận nuôi dạy làm người nối nghiệp, anh ta cũng rất thông minh và cố gắng, sau khi đi vào đơn vị cũng có biểu hiện khá tốt, cũng là người được cả gia đình ký thác hi vọng cao giống như Tiết Vĩ Dân.
Hiện tại anh ta lại gặp phải kết cục này, người suy sụp đầu tiên chính là Diêu Mai Đình.
Bà ta lần lượt chịu quá nhiều kích thích lớn, sau khi con trai cả tỉnh lại, xác định anh ta đã bị ngu dại, bà ta sụp đổ đến tuyệt vọng, vô cùng kích động chạy đến cục công an, điên điên khùng khùng la hét đòi gặp Tiết Hải Huy, muốn hỏi ông ta thân phận của kẻ thù, bà ta muốn đi báo thù cho con trai.
Hiện tại Tiết Hải Huy là tội phạm quan trọng, có đến mười tội danh, trong đó còn có cả tội g.i.ế.c người cướp của, trước khi có phán quyết cuối cùng thì sẽ không cho phép bà ta đi thăm tù.
Nhưng mà Lục Tĩnh Dương lại có lòng tốt đi giúp đỡ bà ta một lần.
Tiết Hải Huy không dám trả lời, cũng không muốn bảo người nhà đi báo thù, hiện tại ông ta chỉ muốn bảo vệ bọn họ, đưa bọn họ đến nơi an toàn, không cần ở lại kinh đô nữa.
Cho nên buổi trưa khi người đưa cơm đến đây, ông ta mượn cơ hội hỏi thăm tình hình ở bên ngoài, sau khi biết được những gì Lục Tĩnh Dương nói đều là sự thật, ông ta lập tức nhờ người kia giúp ông ta truyền tin tức đi ra ngoài.
“Ông ta muốn gặp Tiết Vĩ Dân?”
Lục Tĩnh Dương nhận được tin tức lập tức liên lạc với Lục Tĩnh Xuyên.
Tiết Hải Huy chuẩn bị lên kế hoạch, Cung Linh Lung cong môi nói: “Anh Tĩnh, anh bảo Tĩnh Dương phối hợp với ông ta đi, em đi theo dõi.”
Tiết Vĩ Dân vừa mới nhận được tin tức chú hai muốn gặp gã ta, lập tức đi đến ủy ban cách mạng nhờ giúp đỡ, hội trưởng Trương của ủy ban cách mạng đích thân ra mặt sắp xếp một lần gặp mặt cho bọn họ.
Diễn kịch phải diễn tới cùng, cục công an “thương lượng nhiều lần” với lãnh đạo cấp cao, cuối cùng mới đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-540.html.]
Hai giờ rưỡi chiều, Tiết Vĩ Dân thuận lợi đi vào trại tạm giam, gặp mặt Tiết Hải Huy, bởi vì thời gian gặp mặt là có hạn chế, gã ta vừa đến đã lập tức nói ngay: “Chú hai, Vĩ Phàm đã xảy ra chuyện rồi.”
“Chú biết rồi.”
Trong mắt Tiết Hải Huy tràn ngập đau khổ: “Có thể cứu chữa không?”
“Đã không nguy hiểm đến tính mạng, cũng đã mời bác sĩ khoa ngoại tốt nhất để phẫu thuật chữa trị gân mạch cho em ấy. Ngoài ra em ấy bị tiêm thuốc độc vào, sau khi tỉnh lại thì đã trở nên ngu dại, không còn nhớ chúng con là ai nữa”
Tiết Vĩ Dân nhìn thấy em họ như thế cũng rất sợ hãi, trong đầu nhớ đến cảnh cha của mình trước khi chết, hạ giọng đau khổ nói: “Chú hai, chú nói cho bọn con biết rốt cuộc thì kẻ thù ai vậy?”
“Vĩ Dân, chú không nói cho bọn con biết là vì muốn tốt cho bọn con. Các con mà biết thì đối phương sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t bọn con ngay, bọn họ sẽ không cho phép có người còn sống tiết lộ thân phận của bọn họ.”
Lúc nãy Tiết Hải Huy cũng đã suy nghĩ cẩn thận rồi, hiện tại Cung Linh Lung đã gả cho Lục Tĩnh Xuyên, Cung Vãn Đường chắc chắn sẽ kiêng dè cho gia đình và sự nghiệp của con gái, bà ta ở phía sau âm thầm trả thù nhà họ Tiết, chắc chắn sẽ chỉ ra lệnh cho những người khác làm, bà tuyệt đối sẽ không đích thân ra tay.
Cho dù cuối cùng điều tra ra được thì dựa vào mối quan hệ của nhà họ Cung, hai mẹ con bọn họ cuối cùng cũng sẽ không bị lột da, sẽ không ảnh hưởng gì đến bọn họ cả.
“Chú hai, chú nói cho con biết, có phải là thù riêng hay không?” Tiết Vĩ Dân lại hỏi.
“Vĩ Dân, con là một đứa bé thông minh, chắc là con cũng hiểu được, chú sẽ không vô duyên vô cớ gây thù sống c.h.ế.t với người nào.” Tiết Hải Huy cũng không trực tiếp trả lời, nhúng cũng nói cho gã ta biết câu trả lời.
Tiết Vĩ Dân đã hiểu ý của ông ta, chú hai đã làm chuyện gì đó hại người ta, nhưng lại liên lụy đến chuyện khác, ông ta không nói ra cũng là có chuyện bất đắc dĩ gì đó.
“Chú hai, chú nói đi, bây giờ con phải làm sao đây?”
Hiện tại trong nhà đang rất rối loạn, sự nghiệp của gã ta cũng đã chấm hết, hiện tại trong nhà toàn là dựa vào gã ta chống đỡ, gã ta biết hôm nay chú hai gọi mình đến đây chẳng khác nào trăn trối lời cuối đời.