Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 533




Lúc trước nhà họ Cung có rất nhiều sản nghiệp, bất động sản và gia tài, trên danh nghĩa có không ít nhà máy và cửa hàng mặt tiền, đó đều là tài sản mà tổ tông nhà họ Cung đã cố gắng hết sức để kiếm được.

Trong thời kỳ chiến tranh, các nhà máy dưới danh nghĩa của nhà họ Cung cũng vẫn kiên trì vận hành như bình thường, chịu đựng áp lực để cung ứng lương thực, thuốc men và đồ dụng quân dụng cho tiền tuyến kháng chiến, được các lãnh đạo khen ngợi rất nhiều lần, trên báo chí văn hiến cũng có ghi chép khen ngợi.

Lời nhờ vã của bà cũng không gây quá nhiều khó khăn cho ông D, ông ấy gật đầu đồng ý ngay: “Được rồi, việc này tôi sẽ lập tức ra lệnh cho cấp dưới làm việc ngay. Nhưng mà lúc trước nhà họ Cung có rất nhiều sản nghiệp, cô lại là con gái, có hiểu biết gì về tài sản của nhà mẹ đẻ không?”

“Biết. Lúc trước trước khi nhà họ Cung xảy ra chuyện thì tôi đã ly hôn với chồng rồi quay về nhà mẹ đẻ, lúc đó cha của tôi cũng đã có ý định để tôi và anh cả cùng nhau quản lý sự nghiệp trong gia đình, ông ấy có nói cho tôi biết toàn bộ sản nghiệp trong nhà.”

Thấy bà có hiểu biết, ông D lập tức cho bà một câu trả lời khẳng định: “Được rồi, tôi sẽ cho người đi bàn giao với cô.”

“Các nhà máy nhà họ Cung trên cơ bản đều đã bị quy về quốc hữu, trong hai mươi năm qua đã trải qua cải cách chấn chỉnh rất nhiều lần, đã thay đổi rất nhiều so với thời kỳ nhà họ Cung kinh doanh quản lý, lát nữa tôi sẽ bảo cấp dưới tính toán đền bù tiền cho tôi.”

“Còn chuyện bất động sản và cửa hàng mặt tiền thì tôi không hiểu biết lắm, sẽ cho người đi điều tra xem sao, sau đó cô lại đưa ra quyết định.”

“Được rồi, cảm ơn ông D.” Cung Vãn Đường đứng dậy cảm ơn.

Lãnh đạo có rất nhiều công việc, nói xong chuyện quan trọng, Cung Vãn Đường lập tức chủ động đứng dậy chào tạm biệt.

Trước khi đi, bà lại tặng cho ông D mấy cây thiên ma thượng đẳng trồng trong không gian, tất cả đều đã được bà bào chế xong xuôi, nói dối là thiên ma hoang dại đào được trong núi, không tốn tiền mua, tặng cho ông ấy để pha trà hầm canh bổ não nâng cao tinh thần.

Ông cụ Hàn còn có việc cần phải làm, không đi về chung với hai mẹ con bọn họ, chỉ ra lệnh cho cảnh vệ viên đưa bọn họ quay về, còn mời bọn họ có thời gian rảnh thì về nhà ăn cơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-533.html.]

Cùng lúc đó, tòa nhà văn phòng của ủy ban cách mạng, Chu Lan Cầm dẫn theo đội ngũ đi thẳng đến văn phòng của Tiết Hải Huy.

“Phó cục trưởng Chu, bà đang làm cái gì thế?”

Tiết Hải Huy vừa mới họp xong quay về văn phòng, còn chưa kịp uống miếng trà nào, cửa văn phòng đã bị công an đạp văng.

Chu Lan Cầm cầm lấy lệnh bắt giữ, mặt mày vô cùng nghiêm túc: “Đồng chí Tiết Hải Huy, cục công an thành phố nhận được chứng cứ vô cùng xác thực, ông liên quan đến rất nhiều tội trạng làm việc trái pháp luật phạm tội, trải qua lãnh đạo cấp cao xác nhận và phê duyệt, giao cho tôi đến đây bắt giữ ông về quy án, mời ông phối hợp với chúng tôi, không cần phải làm ra chống cự vô vị.”

“Phó cục trưởng Chu, có phải bà đã hiểu lầm gì rồi không?”

Bắt về quy án và đi phối hợp điều tra là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, giờ phút này Tiết Hải Huy cũng bắt đầu luống cuống.

Chu Lan Cầm cầm lệnh bắt giữ vỗ mạnh lên trên bàn của ông ta, để ông ta tận mắt nhìn xem, bên trên còn liệt kê ra một đống tội danh, có khoảng hơn mười tội, bên dưới còn có dấu ấn và chữ ký của ông D, ông Hàn và sáu lãnh đạo khác.

“Rầm!”

Tiết Hải Huy xem xong nhắm mắt lại, toàn bộ tinh khí trong cơ thể giống như đều bị rút ra trong nháy mắt, toàn thân suy sút vô lực nằm liệt trên ghế.

Chu Lan Cầm lạnh nhạt nhìn thoáng qua ông ta, ra lệnh cho công an đi chung với mình: “Bắt đi.”

Tiết Hải Huy lập tức bị còng tay còng chân ngay tại chỗ, lúc bị đồng chí công an lôi ra ngoài, ông ra rũ đầu ủ rũ, khi nhìn thấy lãnh đạo của mình nghe tin chạy đến, đôi mắt đột nhiên b.ắ.n ra ánh sáng hi vọng, hô to với ông ta: “Hội trưởng, tôi bị oan.”

“Phó cục trưởng Chu, đồng chí Tiết Hải Huy kêu oan, có phải việc này có hiểu lầm gì không?” Người đến mở miệng nói chuyện.