Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 426








Chờ đến khi cháu gái nhà họ Tiết quay về phòng bệnh thì Tiết Vĩ Dân cũng đã về, Bành Ngọc Ni và hai đứa con còn lại được thả ra ngoài cũng đến đây, hai vợ chồng Tiết Hồng Hải vốn dĩ đã bị đồn công an bắt đi, nhưng bởi vì Tiết Vĩ Dân ra mặt phối hợp nên cũng được thả về, lúc này đang khóc lóc năn nỉ Tiết Hải Huy giúp đỡ bọn họ.

“Mấy năm nay mấy đứa sống quá thuận lợi, thuận lợi đến mức quên mất cuộc sống cực khổ trước kia của chúng ta, mỗi lần anh gọi điện thoại về đều dặn đi dặn lại rất nhiều lần, nói hai đứa phải dạy con cho tốt, hai đứa toàn là vào tai này ra tai kia.

“Con cái có thể bình thường vô dụng, cũng có thể không có bất cứ ý chí gì, nhưng tuyệt đối không được dính phải thứ không nên dính.”

“Hải Hồng, Thiện Bân, Nguyên Hồng thành ra như ngày hôm nay, tất cả đều là vì hai đứa em cưng chiều nó vô tội vạ, là hai đứa làm cha mẹ đã hại nó.”

“Lúc trước anh đã cảnh cáo trước rồi, hiện tại ý kiến của anh vẫn là như thế, anh sẽ không lấy tương lai của nhà họ Tiết ra để cứu nó, cho dù hai đứa có lấy mạng sống ra để uy h.i.ế.p anh thì anh cũng sẽ không đồng ý, tất cả mọi người họ Tiết ở đây càng không đồng ý.”

Tiết Hải Huy đã tỏ rõ thái độ, thái độ còn rất kiên quyết, hai ông bà già nhà họ Tiết cũng lên tiếng ủng hộ ông ta.

Ông già họ Tiết xụ mặt nói: “Thiệu Bân, con đi mà bảo nhà họ Vương nghĩ cách giải quyết chuyện của Nguyên Hồng đi, nhà họ Tiết đã giúp nhà họ Vương đủ nhiều rồi, mấy năm nay nhà họ Vương cũng tích lũy được không ít mối quan hệ, cũng đã đến lúc nó phát huy tác dụng rồi.”

“Con cũng đừng trách cha nhẫn tâm, hai đứa con trai của cha xảy ra chuyện, cha cũng chưa từng mở miệng bắt thằng hai phải cứu ai, càng sẽ không mở miệng bảo nó cứu cháu ngoại, đương nhiên cũng sẽ không cho phép thằng hai ra mặt cứu Nguyên Hồng ở trong giai đoạn đặc biệt này.”

“Hai đứa ngồi đây khóc cũng không có tác dụng gì, hai đứa có thời gian khóc thì còn không bằng nhanh chóng chạy về thương lượng cách giải quyết với anh sui, đầu tiên là dùng mối quan hệ để giữ tính mạng của Nguyên Hồng trước, mấy chuyện khác thì cứ từ từ tính tiếp.”

Nói đến cùng thì ông ta cảm thấy nhà họ Tiết quan trọng hơn một thằng cháu ngoại nhiều.

Nếu như cháu ngoại chỉ là đánh nhau bình thường thì bọn họ chắc chắn sẽ không ngó lơ, nhưng anh ta đã dính phải thứ không nên dính, có lẽ còn liên lụy rất nhiều chuyện khác, vào giờ phút này mà nhà họ Tiết ra mặt cứu anh ta thì chẳng khác nào tự đưa điểm yếu vào trong tay kẻ thù.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-426.html.]

Khó khăn lắm nhà họ Tiết mới có được như ngày hôm nay, trong lòng ông già họ Tiết cũng biết được quá trình này vất vả đến mức nào, tuyệt đối không cho phép bất cứ người nào phá hủy đứa con thứ hai, phá hủy toàn bộ nhà họ Tiết.

“Chị đã nhắc nhở hai đứa từ lâu rồi, bảo hai đứa dạy Nguyên Hồng cho tốt, hai đứa lại chê chị xen vào chuyện của người khác khác, Hải Hồng còn gọi điện thoại mách mẹ, nói xấu chị.”

“Bây giờ thì hay rồi, hai vợ chồng em đã vừa lòng rồi đúng không.”

Lúc này Bành Ngọc Ni lộ ra vẻ mặt tiều tụy, chỉ trong vòng một tuần ngắn ngủi, nhưng bà ta đã gầy yếu đi thấy rõ, quần áo vốn dĩ mặc rất vừa người hiện tại lại có chút trống trải, khi nói chuyện biểu cảm cũng rất suy sút.

Hiện tại bị bà ta chỉ trích, hai vợ chồng Tiết Hải Hồng cũng không có mặt mũi phản bác, cũng không cãi nhau với bà ta, vẫn còn đang cầu xin Tiết Hải Huy giúp đỡ.

“Được rồi, ngậm miệng lại.”

Bà già họ Tiết mở miệng ngắt lời bọn họ, mặt lộ vẻ đau khổ nói: “Hải Hồng, con đừng làm khó anh hai của con nữa, không phải nó không muốn cứu mà là hiện tại không thể cứu. Nếu nó nhúng tay vào chuyện này, ngày mai nó sẽ phải biến khỏi vị trí kia, con muốn làm cho cả nhà họ Tiết đều phải về quê uống gió tây bắc sao?”

Tiết Hải Huy cũng lười đi cãi cọ với bọn họ, ra lệnh cho cháu gái đang im lặng đứng ở một bên: “Tư Tư, Phương Phương, hai đứa lấy đồ ăn đến đây đi.”

Hiện tại Bành Ngọc Ni không có tâm trạng ăn uống, tuy rằng bà ta đã ly hôn với Tiết Hải Lâm, vốn dĩ cũng không cần thiết nhúng tay vào chuyện của nhà họ Tiết, nhưng vì hai đứa con trai, có một số việc bà ta bắt buộc phải tham dự vào.

Bà ta nhìn thoáng qua Tiết Hải Lâm đã bị đột quỵ tê liệt, mặt lộ vẻ đau khổ nói: “Em hai, hiện tại em muốn làm như thế nào?”

Mặc dù anh cả và chị dâu đã ly hôn, nhưng Tiết Hải Huy vẫn rất kính trọng người chị dâu này, bình tĩnh phân tích tình hình hiện tại và kế hoạch tiếp theo của mình.