Lúc này ngoại trừ hai vợ chồng Tiết Hải Bình và hai anh em Tiết Vĩ Kỳ đang tiếp thu điều tra ra, những người khác của nhà họ Tiết đều đang ở trong phòng bệnh, Tiết Hải Huy nhìn thấy anh cả đã bị trúng độc tê liệt, đau lòng như bị đao cắt, khẽ chất vấn: “Chuyện anh cả bị trúng độc đã điều tra ra được manh mối gì chưa?”
Việc này là do Tiết Vĩ Dân phụ trách, gã ta nhíu mày lắc đầu nói: “Đó là bình trà tư nhân của cha, tủ còn có khóa, chỉ có cha mới có chìa khóa, đến cả trợ lý cũng không có. Có lẽ đối phương đã tẩm thuốc độc vào trà từ trước rồi, nhưng cha đã thành ra thế này, bọn con cũng không biết ông ấy mua trà ở chỗ nào, mẹ cũng không biết.”
“Hai tháng trước…”
Tiết Hải Huy âm trầm nỉ non thời gian, mặt nghiêm túc hỏi lại: “Còn chuyện nhà bị cháy là thế nào?”
“Là do con nhỏ Văn Thiến đê tiện kia làm.” Bà già họ Tiết cứ kiên quyết cho rằng do cô ta làm.
Tiết Hải Huy lại giữ thái độ nghi ngờ: “Cô ta phóng hỏa đốt nhà anh cả chẳng có ích lợi gì cho cô ta nữa. Hơn nữa có lẽ cô ta cũng không biết mấy thứ do anh cả giấu, cô ta không suy nghĩ cho mình thì cũng phải suy nghĩ cho con trai, sẽ không dại dột phá hủy đi ô dù là anh cả.”
“Huy Nhi, ý của con là vụ cháy này không phải do Văn Thiến đốt, mà là do người khác tranh thủ lúc nhà chúng ta đang rối loạn để chuồn vào nhà phóng hỏa sao?” Ông già họ Tiết vô cùng tin tưởng vào những gì đứa con trai nhỏ này nói.
Tiết Hải Huy không trả lời câu hỏi này của ông ta, dời mắt nhìn về phía cháu trai trưởng: “Vĩ Dân, lúc đó ngoại trừ hai mẹ con Văn Thiến ra thì trong nhà còn có ai?”
“Không có ai ở trong nhà cả, lúc đó mọi người đều đến nhà chú út.”
Tiết Vĩ Dân nhíu chặt mày, trong đầu đột nhiên nghĩ đến một chuyện, ánh mắt d.a.o động: “Tư Tư không đi chung với bọn con, nó đi đến trường xử lý thủ tục nghỉ học, mẹ con bảo nó làm thủ tục xong thì về nhà lấy sổ hộ khẩu, nói là để sửa tên.”
“Cho dù Tư Tư về nhà thì con bé cũng sẽ không phóng hỏa đốt nhà được.” Bà già họ Tiết nói.
“Tư Tư chắc chắn sẽ không phóng hỏa đốt nhà.”
Tiết Vĩ Dân xác định em gái mình sẽ không làm thế, nhưng lại nghĩ lửa là bắt đầu cháu từ trong phòng bếp, không lẽ trận hỏa hoạn này không phải do bất cứ người nào gây ra mà chỉ là ngoài ý muốn thôi sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-423.html.]
Đến cả ông trời cũng muốn diệt nhà họ Tiết à?
“Không điều tra ra được người nào cử báo hai vợ chồng thằng ba, không biết ai là người tìm ra hai mẹ con Văn Thiến, người hạ độc anh cả cũng không biết là ai, cũng chẳng tìm được hung thủ phóng hỏa trong nhà.”
Tiết Hải Huy nhẹ nhàng gõ mặt bàn, giọng nói bình tĩnh đến mức không có chút d.a.o động nào, nhưng người quen thuộc với ông ta đều biết lúc này ông ta đang rất tức giận.
Những người khác đều không dám hé răng nói cái gì, thậm chí đến cả bà già họ Tiết bình thường nói nhiều nhất cũng không lên tiếng quấy rầy chuyện chính sự của con trai, yên lặng ngồi ở bên cạnh lắng nghe.
“Mục đích chân chính của người trốn phía sau thúc đẩy mọi việc chính là chú.” Tiết Hải Huy suy đoán.
Tiết Vĩ Dân híp mắt nói: “Chú Hai, việc cấp bách nhất hiện tại chính là dẫn theo cả gia đình rời khỏi thành phố Hán, nếu ở lại nơi này nữa, chỉ e là sẽ có nguy hiểm.”
Tiết Hải Huy tán thành ý kiến này của gã ta, chỉ là ông ta còn phải xử lý mấy chuyện rối ren trong thành phố Hán, không thể cứ như vậy rời đi được.
Ông ta nhìn thoáng qua anh cả đang nằm liệt trên giường, giọng điệu tràn ngập đau đớn, cũng có chút oán trách: “Anh à, mấy năm nay anh đã làm quá nhiều chuyện hồ đồ, hiện tại anh bị trúng gió tê liệt, mấy chuyện rắc rối còn lại đều phải do em xử lý.”
“Anh cũng đừng trách em không tận tâm, hiện tại đang là thời khắc quan trọng, chuyện của hai vợ chồng thằng ba em không nhúng tay được, chuyện của anh thì em lại càng không thể ra mặt xen vào.”
“Hiện tại anh đã như thế này, em cũng đã hỏi bác sĩ rồi, tỉ lệ tương lai có thể khôi phục gần như bằng không.”
“Chuyện đã đến nước này, biện pháp duy nhất chính là anh gánh vác hết tất cả mọi chuyện, Vĩ Dân, Vĩ Kỳ và Tư Tư sẽ đăng báo cắt đứt quan hệ với anh, chỉ có làm như thế mới có thể bảo vệ được ba đứa nhỏ, không làm bọn nhỏ bị liên lụy.”
“Còn chuyện hình phạt thì anh không cần phải lo.”
“Hiện tại anh đã tê liệt trúng gió rồi, em sẽ xin cho anh được tại ngoại chữa bệnh chạy chữa, chờ mọi chuyện ổn định rồi, em sẽ sắp xếp chuyển anh đến kinh đô chăm sóc.”