Những chuyện còn lại trong nhà họ Tiết đều là do Tiết Vĩ Dân đứng ra giải quyết, bọn họ không chỉ phải đối phó với sự điều tra của đồn công an mà còn phải báo công an điều tra chuyện Tiết Hải Lâm trúng độc.
Bên phía đồn công an có bệnh viện giúp đỡ, cũng nhanh chóng tra ra được hộp trà mà Tiết Hải Lâm thường uống trong văn phòng có dính độc, chỉ có điều người bỏ thuốc độc làm việc quá bí ẩn, lại còn trải qua quá lâu, muốn điều tra ra người hạ độc sẽ rất khó khăn.
Mặc dù Tiết Hải Lâm đang hôn mê, nhưng người nhà họ Tiết vẫn phải phối hợp điều tra chuyện nhà họ Tiết lén giấu vàng, đến cả Bành Ngọc Ni vừa mới ly hôn cũng bị dẫn đi điều tra.
Còn chuyện nhà bọn họ đột nhiên bị cháy, người nhà họ Tiết đều thống nhất cho rằng đó là do Văn Thiến phóng hỏa.
Chỉ có Tiết Tư Tư không nói tiếng nào, co ta loáng thoáng đoán được vụ cháy kia có liên quan đến mình, có lẽ là do cô ta đá lò than nên mới cháy, nhưng cô ta cũng không nói ra, để Văn Thiến gánh lấy tội này.
Bạch Thủy Tiên đi theo bọn họ hóng chuyện suốt một buổi trưa, gần năm giờ chiều mới đến bộ phận dân chính chờ con gái tan ca. Hôm nay bà rất vui, lúc nãy còn ghé cửa hàng quốc doanh mua một trái dưa hấu vừa mới được mở bán, mang đến xẻ ra cho mọi người ăn.
Trên đường đi về nhà, Bạch Thủy Tiên nói nhỏ với con gái mình: “Ông già họ Tiết kia đã gọi điện thoại cho Tiết Hải Huy rồi, bảo ông ta mời một bác sĩ có y thuật tốt ở kinh đô đến thành phố Hán.”
“Ông ta có đến không?”
Cung Linh Lung đoán ông ta chắc chắn sẽ đến, hai anh em đều xảy ra chuyện, nếu ông ta không đến thăm thì chắc chắn sẽ bị người tha xỉa xói nói là m.á.u lạnh vô tình.
Bạch Thủy Tiên cũng không chắc lắm: “Ông già họ Tiết kia chỉ gọi điện thoại bảo ông ta mời bác sĩ chứ không hề gọi ông ta đến, cũng nói cho ông ta biết chuyện nhà Tiết Hải Lâm bị cháy lòi ra mấy rương vàng.”
Bên kia, Bành Ngọc Ni vốn dĩ định đi theo con cái đến kinh đô sống, nhưng nhà họ Tiết bị cháy lại làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của bà ta.
Mặc dù sáng nay bà ta đã làm thủ tục ly hôn với Tiết Hải Lâm rồi, nhưng chuyện nhà họ Tiết giấu vàng bị bại lộ, bà ta không còn cách nào khác chỉ có thể tiến hành phối hợp điều tra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-420.html.]
Không chỉ bà ta bị dẫn đi mà Tiết Vĩ Kỳ và Tiết Tư Tư từng sống trong nhà cũng bị bắt đi, chỉ để lại một mình Tiết Vĩ Dân ở bên ngoài xử lý chuyện nhà.
Hai ngày sau, Tiết Hải Huy ở kinh đô mới chuyên gia khoa não đến thành phố Hán. Lúc này Tiết Hải Lâm đã tỉnh rồi, chỉ có điều không thể nào mở miệng nói chuyện, hơn phân nửa cơ thể cũng đã tê liệt không thể nhúc nhích.
Hiện tại điều kiện chữa bệnh có hạn, cho dù là chuyên gia khoa não do Tiết Hải Huy mới đến thì sau khi chấn bệnh cho ông ta xong cũng không thể nào bảo đảm sau này ông ta có thể khôi phục hoàn toàn, nhưng mà cũng kê cho ông ấy không ít thuốc để điều trị cơ thể.
Còn chuyện ông ta trúng độc là độc làm thần kinh tổn thương, chuyên gia đã khẳng định rằng không thể nào cứu chữa được.
Hai đứa con trai một đứa bị bắt, đứa con lại bị liệt, hai đứa con dâu một đứa bị bắt, đứa thì ly hôn.
Người bị đả kích lớn nhất chính là hai ông bà già nhà họ Tiết, lúc bọn họ từ kinh đô chạy đến thì mặt mày sáng sủa hồng hào, hiện tại chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi, hai người đều đã già nua hơn rất nhiều, trên đầu cũng nhiều tóc bạc hơn.
Cháu nội đi ra ngoài chạy ngược chạy xuôi làm việc, hai ông bà già ở trong bệnh viện chăm sóc con trai, suốt ngày chỉ thở ngắn than dài.
“Cha mẹ.”
Mấy ngày nay hai vợ chồng Tiết Hải Hồng cũng thường xuyên chạy đến bệnh viện, cơm ngày ba bữa đều là do bà ta nấu xong mang đến, vừa dẫn theo cà mèn vào trong phòng bệnh lập tức hỏi ngay: “Hôm nay anh cả đã khỏe hơn chút nào chưa?”
“Vẫn cứ như cũ thôi.”
Bà già họ Tiết nhìn con trai bị trúng gió miệng méo mắt lệch mà đau lòng muốn chết, mặt đầy vẻ tiều tụy hỏi: “Nguyên Hồng đã về chưa?”
“Về rồi, mới bị cha nó đánh cho một trận, lát nữa nó sẽ đến thăm anh cả.”
Trong nhà liên tục xảy ra chuyện con trai Vương Nguyên Hồng của Tiết Hải Hồng lại hoàn toàn không biết gì, nửa tháng trước anh ta đã cùng đám bạn du côn lưu manh của mình đến phương nam, mấy ngày trước mới nhận được tin tức vội vàng chạy về.