Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 363




Hai người nhanh chóng quay về viện gia thuộc, Lục Tĩnh Xuyên vừa mới dừng xe lại, lập tức có chiến sĩ đến tìm anh: “Phó đoàn trưởng Lục, trong đám xe mới vừa chuyển đến ngày hôm qua có hai chiếc bị hỏng nặng, nhân viên kỹ thuật đang xử lý, nhưng bọn họ nói sửa không được, tư lệnh bảo tôi báo anh đi qua đó sửa phụ bọn họ.”

“Được rồi, tôi đi qua đó ngay.” Lục Tĩnh Xuyên trả lời ngay.

Thấy anh có việc phải làm, Cung Linh Lung vội nói: “Anh Tĩnh, anh đi làm việc đi, em đi về nấu cơm, lát nữa sẽ mang cơm đến cho anh.”

Cô về nhà nhanh chóng nấu cơm, sau đó cô lại xách theo thùng gỗ nhanh chóng chạy ra bờ sông vớt lồng cá lên, lại ra vườn rau hái một ít cải dún, vội vàng chạy về nhà chuẩn bị đồ ăn tối.

Mấy con heo trong không gian đã đói đến mức kêu la ầm ĩ, bởi vì hoàn cảnh nuôi nấng đặc biệt, gà vịt và heo đều lớn lên nhanh hơn khi nuôi ở bên ngoài nhiều, đám heo này đều là heo mập nặng ít nhất ba trăm cân.

“Nuôi bọn mày ba tháng, cũng đã đến lúc xuất chuồng rồi.”

Hai tháng gần đây cô đều cho chúng nó ăn khoai lang đỏ, bắp và rau sống, cô không có quá nhiều thời gian để nấu cơm heo, quăng hai bao khoai lang đỏ vào trong chuồng heo, lại chặt nhỏ hai sọt củ cải trắng đổ vào.

Còn mấy con gà bị cô làm chuồng vây lại thì đều cho ăn bắp và thóc, gà trống bị g.i.ế.c cho vào nồi, gà mái thì để dành để đẻ trứng.

Trứng vịt mà cô mua lần trước cũng đã nở ra vịt con, bảy tám con vịt con đang bới tới bơi lui trong ao nhỏ, chỉ cần nuôi thêm một tháng nữa là có thể g.i.ế.c để thêm món ngon rồi.

Đến lúc trời tối, Cung Linh Lung cầm theo sọt tre, tay còn lại cầm bình nước to, vội vội vàng vàng đi đưa cơm.

“Anh Tĩnh, ăn cơm thôi.”

Lục Tĩnh Xuyên đang thảo luận chuyện sửa linh kiện với các nhân viên kỹ thuật, thấy cô đến, anh lập tức đứng lên nói: “Linh Lung, em đã ăn chưa?”

“Chào chị dâu.”

Thật ra các nhân viện kỹ thuật ở đây đều lớn tuổi hơn Lục Tĩnh Xuyên, nhưng ở bộ đội đều chú trọng chức vụ, Lục Tĩnh Xuyên có quan chức cao hơn, cho nên mọi người cũng đều tôn trọng cô, gọi cô là “chị dâu”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-363.html.]

“Chào các anh.” Cung Linh Lung nhìn bọn họ cười hỏi: “Các anh đã ăn cơm chưa?”

“Vẫn chưa ăn.”

Lục Tĩnh Xuyên đi qua cầm lấy rổ và ấm nước trong tay của cô, lại hỏi lại lần nữa: “Em đã ăn chưa?”

“Em còn chưa ăn, em có chừa phần ở nhà rồi.”

Thấy bọn họ còn chưa ăn cơm, mỗi người đều dính đầy dầu m.á.u đen như mực, Cung Linh Lung chủ động giúp đỡ: “Các anh làm việc tiếp đi, để tôi đi đến nhà ăn mua cơm cho các anh.”

“Phiền chị dâu quá rồi.” Tổ trưởng Lý của tổ kỹ thuật thay mặt mọi người cảm ơn.

“Có phiền gì đâu chứ.”

Cung Linh Lung nói xong lập tức lấy đồ ăn trong rổ ra ngoài, ngoài miệng vẫn còn đang nói: “Anh Tĩnh, em có mang theo quýt, các anh chia nhau ăn lót dạ trước đi, em sẽ về nhanh thôi.”

Nói xong, cô xách theo rổ chạy nhanh về phía nhà ăn.

Không đến năm phút, cô đã xách theo một cái rổ nặng trĩu về, cô mua cho bọn họ mỗi người ba lạng cô, một món mặn một món chay, lại thêm một cái bánh dưa chua.

Cô mang hai món mặn một món chay đến cho Lục Tĩnh Xuyên, một hộp cơm, hai hộp đồ ăn, số lượng còn rất nhiều, bảo bọn họ cùng nhau chia ăn.

“Linh Lung, em đi về ăn cơm đi, tối nay bọn anh phải tăng ca, chắc phải gần mười giờ mới xong việc.”

Mấy chuyện sửa xe này Cung Linh Lung cũng không thể giúp được gì, gật đầu nói: “Được rồi, vậy em đi về ăn cơm tắm rửa trước, lát nữa lại mang nước và bữa khuya đến cho các anh.”

“Chị dâu, không cần bữa khuya đâu, cô mang ít nước đến cho chúng tôi là được rồi.”

Lương thực mỗi nhà đều cũng chỉ có nhiêu đó, chị dâu hào phóng, nhưng bọn họ cũng không thể chiếm tiện nghi trắng trợn được.