Thấy bà ta không mở miệng, Cung Linh Lung lại trợn trắng mắt, thái độ khi đối mặt với công an Vương lại tốt hơn rất nhiều: “Đồng chí công an, tôi và Mạnh Hiểu Dĩnh không hợp tính nhau, mỗi lần gặp mặt đều sẽ cãi nhau, chuyện này tôi thừa nhận. Nhưng mà nếu nói chuyện cô ta bị đánh trọng thương ngày hôm qua có liên quan gì đến tôi thì tôi không nhận, nếu nhà họ Mạnh muốn đổ chuyện này lên đầu tôi thì bọn họ phải lấy ra chứng cứ mới được.”
“Cô nói cho tôi biết cô và Mạnh Hiểu Dĩnh từng cãi nhau vì những chuyện gì trước đi?” Công an Vương nói xong rồi bắt đầu chuẩn bị làm ghi chép.
“Thật ra chúng tôi cũng chẳng cãi nhau bao nhiêu lần, tôi cũng chỉ mới đến thành phố Hán được ba tháng mà thôi, lần đầu tiên gặp mặt cô ta là ngày đầu tiên sau khi tôi vừa đến kết hôn tùy quân, hôm đó cô ta…”
Chờ cô nói xong, công an Vương nhíu mày nói: “Chỉ có vậy thôi?”
“Đúng vậy, chỉ vậy thôi, cũng chỉ gặp nhau được mấy lần, nhưng lần nào thấy tôi cô ta cũng la hét như một mụ điên, cứ như tôi nợ cô ta vài trăm vạn vậy.”
Biểu cảm trên mặt của Cung Linh Lung vô cùng phù hợp, lộ ra vẻ khó hiểu và bực bội, nói xong còn nói thêm với mẹ Mạnh: “Ngày hôm qua lúc ở cửa viện điều dưỡng, con gái bà vừa thấy tôi cũng đã đột nhiên la hét, lúc đó hai vợ chồng bà cũng có mặt ở đó, chắc là cũng nhìn thấy rõ đúng không. Lúc đó tôi không hề chủ động trêu chọc gì cô ta cả, thậm chí còn không thèm nói với cô ta câu nào, là cô ta nhìn thấy tôi rồi đột nhiên nổi khùng.”
“Cô nói nhiều chuyện lung tung như thế làm gì, hiện tại chúng ta đang điều tra chuyện Hiểu Dĩnh bị đánh.” Mẹ Mạnh xụ mặt nói.
“Hiện tại công an Vương còn đang hỏi tôi nè, tôi chỉ là thành thật khai báo mà thôi.”
Cung Linh Lung bĩu môi, lại thành thạo trợn trắng mắt: “Dựa theo cái tính của con gái bà, lại thêm cái tật thích lo chuyện bao đồng, với mớ chuyện xấu xa thất đức mà cô ta đã làm khi còn ở đoàn văn công, có lẽ có cả đồng người hận cô ta đó.”
Nói đến đây, cô lại tiếp tục đ.â.m thêm một đao vào điểm yếu c.h.ế.t người của nhà họ Mạnh: “Với lại, lần này cô ta bị đoàn văn công đuổi việc, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì hành vi thông đồng với gián điệp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-345.html.]
“Cao Tuyết Mai bị b.ắ.n chết, đàn em cấp dưới của bà ta cũng bị bắt rất nhiều, nhưng kiểu gì cũng sẽ có cá lọt lưới.”
“Tôi nghe nói nhà họ Cao làm việc trái pháp luật, cả gia đình đều chẳng sạch sẽ gì, lúc trước khi Vu Chấn nhà bà bị quân đội thẩm tra thì còn trả thù nhà họ Cao rất tàn nhẫn, có rất nhiều chứng cứ phạm tội đều là do ông ta vách trần, nói không chừng là mấy con cá lọt lưới kia đang trả thù mấy người đó.”
Nói đến việc này, bí thư Nghiêm cũng phụ họa: “Đồng chí Tiếu, Cung Linh Lung nói cũng rất có đạo lý, ngày hôm qua người bị thương không chỉ có một mình con gái bà, còn có đồng chí Vu Nam của nhà họ Vu nữa. Chuyện của nhà họ Vu dính líu đến gián điệp, chuyện này rất phức tạp, cũng không phải chỉ nói hai ba câu là có thể nói được rõ ràng, có lẽ ngày hôm qua con gái của bà chỉ là bị nhà họ Vu liên lụy mà thôi.”
Lúc trước mẹ Mạnh chưa bao giờ nghĩ đến phương diện này, hiện tại trong lòng cũng có chút d.a.o động, chỉ có điều có đến hai nhóm người đánh bọn họ.
Mà ngày hôm qua Vu Nam vừa mới tạt nước sôi lên người Bạch Thủy Tiên, Hiểu Dĩnh cũng vừa mới cãi nhau với Cung Linh Lung xong, sau đó hai người bọn họ đã bị trả thù, thời gian này thật sự quá trùng hợp, trực giác mách bảo chuyện này có liên quan đến hai mẹ con bọn họ.
“Chiều ngày hôm qua mẹ của cô ở nơi nào?”
Mẹ Mạnh đột nhiên chuyển sang đề tài khác, Cung Linh Lung giả vờ sửng sốt, không trả lời ngay vấn đề này mà hỏi ngược lại: “Bà hỏi mẹ tôi làm gì?"
“Tôi hỏi cô thì cô cứ trả lời là được.” Mẹ Mạnh cực kỳ khó chịu với thái độ của cô.
“Bà bảo tôi trả lời thì tôi phải trả lời à, bà lấy thân phận gì để chất vấn tôi chứ?”
Cung Linh Lung cũng không phải là người ngoan ngoãn biết nghe lời, còn bắt được cơ hội này châm chọc: “Cuối cùng tôi cũng biết rồi, thì ra cái tật tự cho mình cao quý, khinh thường người khác của Mạnh Hiểu Dĩnh là di truyền từ bà, bà làm mẹ lại tự mình làm mẫu cho cô ta, sau đó còn cưng chiều cô ta thành loại người kiêu ngạo đến không biên giới.”