Đúng như những gì cô đoán, giấy báo gói lại một xấp tiền, được sắp xếp vô cùng ngay ngắn, tổng cộng là một nghìn chẵn.
Cô vui vẻ nhận lấy hết, không chừa lại một đồng.
Sau khi lấy mấy thứ này đi, Bạch Linh Lung lại cẩn thận tìm kiếm trong phòng thêm lần nữa, trong tủ quần áo có một phần tường kép, tìm được một cái bình thủy tinh màu nâu được giấu rất kỹ, trực giác nói cho cô biết đây không phải thứ tốt lành gì, cô cũng mượn gió bẻ măng lấy đi luôn.
Lúc cô ra khỏi nhà thì vừa lúc gặp được Bạch Kiến Nhân quay về.
Ông ta được được người ngoài cứu tỉnh, lúc này trông có vẻ vô cùng hoảng loạn, còn có mấy người đàn ông đi theo phía sau, ai nấy đều nhíu mày lộ rõ vẻ lo lắng.
Căn phòng 309 là căn phòng nằm ở trong cùng tầng này, vị trí cầu thang xuống lầu lại nằm ở chính giữa, Bạch Linh Lung muốn xuống lầu chỉ có thể đi thang bộ, hiện tại Bạch Kiến Nhân đã về, lại còn dẫn theo rất nhiều người, chặn kín mít cái hành lang hẹp hòi này, cô không thể nào đi ra ngoài được.
Hiện tại cô muốn mở cửa trốn vào trong nhà cũng không quá khả thi, Bạch Linh Lung chỉ có thể cố gắng rúc vào trong một góc, liên tục cầu nguyện trong lòng: “Mình đã ẩn thân rồi, bọn họ không nhìn thấy mình, đừng có đụng tới mình...”
“Không...”
Cô còn chưa cầu nguyện xong, một đám người đã nhào đến chen chúc, trong đó có một người đàn ông vừa lùn vừa mập đụng trúng chân của cô, làm cô sợ đến trợn tròn mắt.
Nhưng mà, người đàn ông kia đè lên chân của cô cũng không cảm thấy có gì khác thường, giống như không hề phát hiện ra cô, cô cũng dần dần yên tâm thả lỏng lại.
“Chắc là không cảm nhận được mình nhỉ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-31.html.]
Trong lòng Bạch Linh Lung xuất hiện một phỏng đoán, cô hít sâu một hơi, trực tiếp nhúc nhích chân thử một lần.
Đùi phải bị đè hơi nhúc nhích, cô lại dùng chân phải đá chân đối phương, ngay từ đầu cô dùng sức rất nhẹ, thử vài lần cảm thấy đối phương không có phản ứng, lại thử dồn sức đạp mạnh hai phát.
Thấy đối phương vẫn không có phản ứng gì, hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của cô, Bạch Linh Lung vui mừng khôn xiết: “Hì hì, quả nhiên, đồ của Diêm Vương rất thần kỳ.”
Xác định dưới trạng thái ẩn thân, người ngoài sẽ không phát hiện ra cô, cô cũng không sợ hãi nữa, tùy tiện đến gần mấy người kia nhiều chuyện theo.
Chuyện này đương nhiên là kết thúc trong tiếng rống giận cuồng loạn của Bạch Kiến Nhân.
Nhìn thấy tên cặn bã chó đẻ này bị tức sắp chết, trong lòng Bạch Linh Lung cũng bớt bực bội đi rất nhiều, thấy ông ta định báo công an, cô cười nhạo, nhưng cũng lập tức chạy về bệnh viện ngay.
Hôm nay cô chắc chắn cũng sẽ trở thành một trong những đối tượng bị điều tra.
Lúc này Bạch Kiến Nhân tức giận đến mức đầu óc muốn nổ tung, nghĩ đến mấy thứ bị mất đi, cơ thể ông ta bắt đầu phát run, xương cốt lạnh buốt.
Tiêu đời rồi! Tiêu đời rồi! Tiêu đời rồi!
Lúc này ông ta cảm thấy vô cùng hoảng hốt, sổ ghi chép bí mật quan trọng nhất bị lấy đi, nếu nó rơi vào trong tay lãnh đạo hoặc đối thủ cạnh tranh, vậy thì mọi cố gắng trong mấy năm qua của ông ta coi như mất trắng.
Ngoài ra, tiền tiết kiệm ông ta dành dụm suốt mười mấy năm cũng mất, đối với một người yêu tiền như mạng như ông ta mà nói, đây là là một nhát d.a.o chí mạng cho ông ta.