Cung Linh Lung cười hì hì chạy đi ra ngoài, vừa mở cửa lập tức kích động nói: “Anh Tĩnh, em được nhận rồi, ngày mai em sẽ chính thức đi làm.”
Lục Tĩnh Xuyên đứng ở bên ngoài hơn nửa tiếng đồng hồ, cơ thể thẳng tắp như một cây thương, hiệu quả cách âm trong phòng rất bình thường, lúc trước cô ở trong phòng phỏng vấn trả lời những gì anh đều nghe được rất rõ, lúc đó anh đã cảm thấy rất ổn rồi.
“Chúc mừng em, đồng chí Cung Linh Lung.” Lục Tĩnh Xuyên mỉm cười nói.
Cung Linh Lung cười cong cả mắt, lúc này cũng có chút kích động hưng phấn, xách túi xách của mình lên, sốt ruột nói: “Đi thôi, mau đi bao cho mẹ yêu dấu và mẹ chồng kính yêu của em tin tức này.”
“Được rồi, đi thôi.”
Lục Tĩnh Xuyên còn vui vẻ hơn cả cô, cũng rất tự hào vì cô.
Những người đang chờ thành tích còn lại thấy cô đã được tuyển chọn, ai nấy đều lộ ra vẻ vô cùng hâm mộ, hiện tại cô đã giành lấy một suất, chỉ còn lại suất, những người khác lập tức càng căng thẳng hơn.
Hai vợ chồng đi đến bưu điện, gọi điện thoại đến văn phòng của Chu Lan Cầm trước.
Chu Lan Cầm nhận được điện thoại của con dâu, vô cùng vui vẻ, biết được cô đã xin được việc, vừa mới vượt qua bài kiểm tra của bộ phận dân chính, lập tức cầm điện thoại khen cô nức nở.
Thời đại này gọi điện thoại rất tốn tiền, Cung Linh Lung và mẹ chồng nói chuyện năm phút, Lục Tĩnh Xuyên lại cầm lấy điện thoại trò chuyện hai phút.
Nói chuyện điện thoại với mẹ chồng xong, Cung Linh Lung lại gọi điện thoại cho Chu Lan Bình. Từ sau khi cô đến thành phố Hán cũng có gửi thư cho dì, nhưng đây lại là lần đầu tiên gọi điện thoại.
Nói chuyện điện thoại xong, hai người cùng nhau đi đến viện điều dưỡng.
Bạch Thủy Tiên nghe được phòng thường trực thông báo, xin lãnh đạo lớn tuổi nghỉ năm phút, vội vàng chạy ra đến cửa, nhìn thấy bọn họ lập tức lớn tiếng hỏi: “Linh Lung, con có được tuyển không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-287.html.]
“Mẹ, con được nhận rồi, ngày mai sẽ chính thức đi làm.”
Bạch Thủy Tiên chạy đến trước mặt bọn họ, cầm lấy đơn thông báo trong tay con gái nhìn thoáng qua, cười vui vẻ nói: “Linh Lung, chúc mừng con.”
Nói xong, bà thò tay vào túi áo lấy ra năm đồng tiền, nhét vào trong tay của cô: “Mẹ còn có việc bận, không có thời gian đi với hai đứa, con với Tĩnh Xuyên đến cửa hàng quốc doanh mua kẹo, lại đến nhà máy chế biến thịt mua ít thịt về chúc mừng đi.”
Lục Tĩnh Xuyên trả lời ngay: “Mẹ, mẹ cứ đi làm việc đi, bây giờ bọn con đi mua sắm ngay, sau đó bắt chuyến xe buổi trưa quay về bộ đội.”
“Đi đi, đi đi. Chủ nhật mẹ lại về, hai đứa cứ đi làm việc của mình, không cần phải đón mẹ.”
Nhìn theo hai người bọn họ rời đi, sau đó Bạch Thủy Tiên mới chạy về đi làm, vừa về đến trong phòng lập tức cảm ơn lãnh đạo đã báo tin tức này cho bà biết.
Hai vợ chồng bọn họ về đến viện gia thuộc, mọi người biết Cung Linh Lung vào thành phố tìm được công việc, hơn nữa còn là công việc chén vàng của bộ phận dân chính, các quân tẩu đều vô cùng hâm mộ.
“Vợ của phó đoàn trưởng Lục, sao cô biết bộ phận dân chính tuyển người mà không báo cho bọn tôi biết thế? Cơ hội hiếm có như thế, lẽ ra nên gọi chúng tôi đi thử luôn mới đúng chứ.” Một người nhà của đoàn số ba ghen tị ê răng.
Cung Linh Lung biết bọn họ ghen tị mình, cô kiếm được công việc chén vàng của bộ phận chính phủ, càng có mặt mũi hơn cả chén sắt của nhà máy quốc doanh, bọn họ hâm mộ ghen tị thì cũng có thể hiểu được thôi.
Tuy rằng cách nói chuyện của đối phương giống như muốn châm ngòi thổi gió, nhưng hôm nay cô vui vẻ, lười đi so đo với cô ta, giải thích thẳng: “Công việc này là do mẹ của tôi tìm hiểu thay cho tôi, có yêu cầu về bằng cấp, ít nhất cũng cần bằng cấp ba. Tôi nghĩ trong viện gia thuộc cũng chỉ có một mình tôi là học sinh cấp ba, cho nên mới không nói cho mọi người biết.”
“Thì ra còn cần bằng cấp ba nữa à.”
Lúc nãy Liêu Thu Hoa cũng đang hâm mộ, còn muốn nhờ Cung Linh Lung đề cử mình, vừa nghe nói có điều kiện này lập tức dẹp suy nghĩ này qua một bên.
“Bằng cấp ba là yêu cầu thấp nhất, chỉ tuyển ba người.”
Lục Tĩnh Xuyên ở bên cạnh phát kẹo cho mọi người, lúc này cũng bổ sung thêm: “Chỉ có một tiếng đồng hồ báo danh, số người đến báo danh lên đến bốn năm chục người, đầu tiên là phải thi văn hóa một tiếng đồng hồ, sau đó các lãnh đạo lại phỏng vấn trực tiếp, hỏi rất nhiều vấn đề, còn phải tính toán sổ sách, rồi còn yêu cầu sức khỏe nữa, kiểm tra còn nghiêm khắc hơn cả lúc chúng tôi tòng quân nhập ngũ nữa.”