Bọn họ chờ khoảng chừng năm phút, có một đồng chí nam trẻ tuổi đi đến thông báo: “Đồng chí Cung Linh Lung, mời cô đi theo tôi, cô tham gia thi văn hóa chung với các đồng chí đã báo danh xong trước đó.”
“Được rồi, cảm ơn.”
Cung Linh Lung đưa túi xách cho chồng giữ, cầm theo bút máy vội vàng đi theo phía sau.
Chờ cô đi vào phòng họp nhỏ, những người khác đều đã ngồi xuống, một lãnh đạo nữ tuổi trung niên đeo kính đen đang phát bài thi, đối phương chỉ nhìn thoáng qua cô, chỉ vào vị trí cuối cùng: “Ngồi ở đằng kia đi.”
“Vâng.”
Bài thi tỏa ra mùi thơm của mực đưa đến trên bàn, Cung Linh Lung lập tức cầm lấy nhìn bài thi, mặt trước là chương trình học văn hóa, mặt sau là những chủ đề liên quan đến tư tưởng phẩm đức.
“Thời gian làm bài là một giờ, lập tức bắt đầu, hết giờ nộp bài thi.” Lãnh đạo lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, chắp tay sau lưng đứng ở phía sau giám thị.
Nguyên chủ vốn dị là học sinh giỏi có thành tích cực cao, tri thức cấp ba đều nằm trong đầu của cô, Cung Linh Lung cầm lấy bút rồng bay phượng múa viết lia lịa, hoàn toàn không cần suy nghĩ quá nhiều, tốc độ làm bài cực nhanh.
Không đến mười phút, cô đã làm xong toàn bộ trang đầu tiên.
Khi cô chuẩn bị làm tiếp mặt thứ hai thì mới phát hiện lãnh đạo nữ kia đang đứng phía sau cô nhìn cô làm bài, cô ngẩng đầu lên nhìn đối phương cười cười.
Lãnh đạo nữ kia nhìn cô gật đầu nhẹ, cũng không nói gì.
Những câu hỏi chủ quan ở mặt sau cũng không làm khó được cô, trong khoảng thời gian này vừa lúc cô đang chuẩn bị bản thảo diễn thuyết cho buổi biểu diễn văn nghệ, đã đọc qua không ít sách cách mạng, phẩm đức tư tưởng và lương thực tín ngưỡng tinh thần đều nhét đầy đầu, tùy ý sắp xếp ngôn từ lại là có thể viết ra mấy bản thảo cao cấp.
Hai mươi phút sau, cô cũng đã viết xong mấy câu hỏi ở mặt sau, trên giấy đều kín chữ.
Cung Linh Lung đang muốn kiểm tra xem có lỗi chính tả gì hay không, lãnh đạo nữ kia đã vươn tay đến, trực tiếp lấy bài thi của cô, chỉ ra bên ngoài nói: “Cô đi ra phòng nghỉ chờ đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-285.html.]
“Được rồi.”
Cung Linh Lung lập tức đứng dậy, thấy mọi người đều nhìn về phía mình, cho bọn họ một động tác “cố lên”, nhẹ tay nhẹ chân đi ra ngoài.
Những người khác thấy cô đã nộp bài thi, bài thi trong tay lãnh đạo còn kín chữ viết, mọi người lập tức cắm đầu tiếp tục viết bài thi.
“Anh Tĩnh.” Cung Linh Lung cười quay về phòng nghỉ.
Lục Tĩnh Xuyên ngồi ở trong phòng xem báo chí, thấy cô quay về lập tức đứng bật dậy nói: “Linh Lung, em thi xong rồi hả?”
“Ừ, thi văn hóa xong rồi, bọn họ vẫn còn đang làm bài, vẫn còn nửa tiếng để làm bài.”
Thấy cô tràn ngập tự tin như thế, trong mắt Lục Tĩnh Xuyên tràn ngập ý cười, lập tức lấy bình nước ra, mở nắp đưa đến bên miệng cô: “Em uống miếng nước nghỉ ngơi đi, anh lột một quả quýt cho em ăn.”
Nửa tiếng sau, nhóm người thi văn hóa đầu tiên đều nộp bài thi đi ra, nhóm người cuối cùng cũng lập tức đi vào làm bài.
“Cung Linh Lung, cô đi theo tôi.”
Lãnh đạo nữ phụ trách giám thị cầm một xấp bài thi đi ra khỏi phòng nghỉ, đứng ở cửa gọi cô, lại nói với mấy người vừa mới thi xong nói: “Những người còn lại ở trong phòng nghỉ chờ, đừng đi lại lung tung, sẽ dựa theo trình tự nộp bài thi để tham gia phỏng vấn, tôi sẽ cử người đứng trước cửa gọi tên.”
“Vâng.”
Bọn họ đi vào, phòng nghỉ có chút chen chúc, Lục Tĩnh Xuyên xách theo túi đứng lên, đi ra ngoài cùng vợ.
Trong phòng phỏng vấn có năm lãnh đạo ngồi ở đằng trước, giữa phòng bày một cái băng ghế, Cung Linh Lung đi vào lập tức ngồi xuống băng ghế kia.
Cô đã thấy rất nhiều cảnh phỏng vấn như thế này, rất quen tay, không hề hồi hộp chút nào, thấy lãnh đạo thay phiên nhau xem bài thi của cô và chấm điểm, cô yên lặng ngồi chờ.