Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 266




Lúc đi ngang qua cửa nhà họ Diêu, cô cầm tờ giấy cột vào hòn đá rồi quăng vào bên trong.

Trong sân vừa lúc có người đang quét dọn sân, đối phương nhặt tờ giấy lên, lập tức đưa vào trong phòng.

Hai anh em nhà họ Diêu đều đang ở nhà, nhận được lá thư mà Cung Linh Lung gửi đến, trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ tức giận, Diêu Lão Đại xé nát tờ giấy, ra lệnh cho em trai: “Tên họ Vưu này càng ngày càng ngông cuồng, phải cho tên đó một bài học mới được, hai hôm trước bọn họ vừa mới lấy được một mớ trà và dược liệu, tối nay em đi đốt hết cho anh.”

“Dạ được.” Diêu Lão Nhị trả lời.

Lúc này Cung Linh Lung đã đi theo Từ Vi đến chợ đen, hôm nay quạnh quẽ hơn lần trước rất nhiều, không có quá nhiều người bày quán bán hàng, nhưng người mua hàng lại rất nhiều, cho nên chuyện làm ăn buôn bán của các quầy hàng đều còn khá tốt.

“Đội kiểm tra đến, chạy mau!”

Trong con đường âm u ẩm ướt, không biết ai là người hô to, tất cả mọi người ở bên trong đều thay đổi sắc mặt kịch liệt, mấy người bán hàng thậm chí còn bỏ hết đống hàng hóa đang bán của mình, co giò lập tức chạy tứ tán khắp nơi.

Bọn họ rõ ràng đã có kinh nghiệm, cũng biết rõ đường ra nằm ở nơi nào, chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi, mọi người đều đã chạy hết rồi, chỉ để lại một đống giỏ rau và hàng hóa lăn lộn đầy đất.

Cung Linh Lung lại không sợ hãi, cô đang trong trạng thái ẩn thân, không sợ bị người của đội điều tra bắt, vẫn cứ luôn theo sát phía sau Từ Vi.

“Đứng lại!”

Hai người đàn ông trẻ tuổi đeo băng tay đỏ từ con đường đối diện xông đến, Từ Vi vốn định chạy trốn bằng con đường này chỉ đàn phải lập tức xoay người đổi sang con đường khác.

Cô ta mới vừa chạy được năm mét, một thiếu niên khoảng chừng mười ba mười bốn tuổi mặc quần áo rách nát từ con đường bên cạnh chạy ra, cậu nhóc kia chạy trốn rất nhanh, lập tức đụng trúng Từ Vi, làm cô ta lảo đảo vài bước.

“Chết tiệt!”

Từ Vi bị đụng đ.â.m vai vào trên vách tường, đau đến mức suýt xoa, thấy hai người đeo băng tay đỏ ở phía sau đã chạy đến khúc rẽ, cô ta dứt khoát kéo thiếu niên cũng đang lảo đảo đến, coi cậu nhóc như tấm mộc, đẩy cậu ấy ra thế mạng.

Cung Linh Lung đứng ở bên cạnh tận mắt nhìn thấy toàn bộ vẻ tàn nhẫn trong mắt Từ Vi, còn có vẻ sợ hãi và tuyệt vọng còn cả vẻ không cam lòng và hận ý tràn ngập trong mắt thiếu niên kia.

Hiện tại vừa lúc hai tên đeo băng đỏ chạy đến đây, thiếu niên lập tức bị bọn họ cản lại, cậu ấy hốt hoảng giãy dụa kịch liệt: “Buông tôi ra, buông tôi ra, mấy người buông tôi ra.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-266.html.]

“Rầm!”

Cùng lúc đó, Từ Vi còn chưa kịp chạy được hai mét đã nhào người về phía trước, ngã cắm mặt xuống đất.

Cô ta đột nhiên bị ngã như thế, đương nhiên là vì Cung Linh Lung đã ra chân.

Cung Linh Lung đương nhiên sẽ không lưu tình tha cho loại người độc ác như rắn rết bò cạp giống như Từ Vi, không nói đến chuyện cô ta muốn g.i.ế.c c.h.ế.t cô, chỉ dựa vào hành vi của cô ta đối với thiếu niên nhỏ tuổi lúc nãy, hôm nay cô nhất định phải làm cô ta ăn không hết gói đem đi.

Từ Vi ngã một cú đau điếng, đầu gối cực đau, nhưng vẫn cứ nhanh chóng bò lên tiếp tục liều mạng bỏ trốn.

Cô ta vừa mới vươn chân, Cung Linh Lung lại móc vào chân của cô ta cái nữa.

“Rầm!”

Tiếng vật nặng rơi xuống đất tạo ra tiếng vang nặng nề.

Cô ta ngã hai lần liên tục, lập tức có người đeo băng tay đỏ từ hai con đường trái phải hai bên xông đến, lập tức bắt lấy cô ta.

Từ Vi biết nếu bị người của đội điều tra bắt lấy sẽ mang đến rất nhiều phiền phức cho mình, lập tức móc một con d.a.o sắc bén giấu trên người đi, điên cuồng đ.â.m loạn xạ về phía mấy người đang đi đến, ngoài miệng còn lớn tiếng uy hiếp: “Tránh ra, tránh ra hết cho tôi.”

Thấy trong tay cô ta còn có đao, mấy người đeo băng tay đỏ cũng không dám tiến lên, mà người đang khống chế thiếu niên lại vừa khéo có một cây gậy, gã ta lập tức kéo thiếu niên đi lên trước giúp đỡ.

“A…”

Người này vừa mới đi được vài bước, thiếu niên kia lập tức ra tay, đ.ấ.m mạnh vào phần eo của gã ta, làm đối phương đau đến mức suýt chút nữa đã cắn phải đầu lưỡi.

Cũng chính vào lúc này, gã ta buông lỏng tay ra, thiếu niên lập tức nắm lấy cơ hội, co giò chạy về phía con đường tối đen ở đằng trước.

Hai mắt của Cung Linh Lung đang đứng ở bên cạnh lập tức sáng lên, cô vốn dĩ còn muốn ra tay cứu thiếu niên này, lại không ngờ rằng cậu ấy đã thông minh tự cứu lấy chính mình, cô nhìn thoáng qua phần eo của người đeo băng tay đỏ kia, nhướng mày nói: “Nơi này là một huyệt đạo của cơ thể.”

Cuối cùng, thiếu niên kia chạy thoát, Từ Vi lại bị bắt,

Thấy Từ Vi đã bị mấy người đeo băng tay đỏ trói tay mang đi, Cung Linh Lung cong môi cười cười, thời buổi này tội danh đầu cơ trục lợi là rất nặng, cô cũng có chút chờ mong muốn biết tiếp theo đây Từ Vi sẽ làm cái gì.