Cung Linh Lung bỏ nguyên miếng thịt vào nồi, còn gọt hai củ cải trắng vào luộc làm đồ ăn kèm, bỏ nhiều một chút, vừa lúc có thể chia đều cho mỗi gia đình một chén.
Lục Tĩnh Xuyên ngồi trước bệ bếp nhóm lửa, thấy một đám con nít đang vây ở xung quanh chảy nước miếng, cả đám đều vây quanh nồi chờ đồ ăn, bất đắc dĩ bật cười nói: “Được rồi, mấy đứa lau nước miếng đi, về nhà rửa tay, gọi cha mẹ mấy đứa mang chén đến đựng thức ăn, năm phút sau ăn cơm.”
Mấy đứa nhỏ lớn hơn một chút ngoan ngoãn chạy về gọi cha mẹ, còn mấy đứa nhỏ tuổi vẫn cứ chen chúc trong phòng bếp Cung Linh Lung đành phải rót một chậu nước ấm, gọi mấy đứa nhỏ sang lần lượt rửa tay.
Mấy người đàn ông của các gia đình khác cũng đã quay về, hai vợ chồng Trịnh Dũng và Vương Ngọc Miêu ôm con trai đi đến đây đầu tiên, Trịnh Dũng vừa mới đi đến nhà ăn mua đồ ăn về cho Lục Tĩnh Xuyên, vừa vào phòng đã nói ngay: “Thơm quá.”
“Đã nghe mọi người đồn là em Linh Lung nấu ăn ngon lắm, hôm nay chúng ta có lộc ăn rồi.”
Vương Ngọc Miêu ôm con trai đi theo phía sau, thấy trong nhà cô đã bị mấy đứa nhỏ chen đầy, buồn cười nói: “Chị còn đang nói sao hôm nay trong viện lại yên lặng như thế, thì ra là đều trốn ở chỗ này.”
“Nước miếng của đám nhóc này sắp sửa làm phòng bếp nhà em ngập lụt luôn rồi.” Cung Linh Lung đang cầm khăn lau mặt cho mấy đứa nhỏ.
Thấy cô rửa mặt lau tay cho mấy đứa nhỏ, có vẻ vô cùng kiên nhẫn và dịu dàng, Vương Ngọc Miêu cười nói: “Linh Lung, chị thấy em cũng rất kiên nhẫn với con nít, mau sinh một đứa đi, sau đó chị bảo bé Tuấn nhà chị chơi với con em.”
Ngay từ lúc mới kết hôn, Cung Linh Lung đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho chuyện sinh con rồi, kiếp trước cô cũng không hề suy xét đến chuyện kết hôn sinh hôn, nhưng đời này cô gặp được Lục Tĩnh Xuyên, cô cũng lên kế hoạch về chuyện này, cũng có chút chờ mong kết tinh tình yêu của hai người bọn họ chào đời.
“Chuyện này cứ thuận theo tự nhiên thôi.”
Chuyện mang thai sinh con này không thể nào lên kế hoạch được, về phương diện này bọn hô vô cùng ăn ý mà thống nhất ý kiến, lúc làm chuyện đó cũng không suy xét đến chuyện thực thi biện pháp tránh thai.
Lục Tĩnh Xuyên không nói gì, im lặng coi như cam chịu những lời này của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-249.html.]
Thật ra trong đầu anh cũng đã thử tưởng tượng đến cảnh trong nhà có con, có một đứa bé rất giống hai vợ chồng bọn họ, ngồi quanh bếp lò ngửi mùi thịt chảy nước miếng, còn đi theo anh huấn luyện chạy bộ, cười đùa vui chơi với mấy đứa nhỏ trong viện gia thuộc, nghĩ đến cảnh này lập tức cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp hạnh phúc.
Chờ mọi người bưng chén đến, thịt trong nồi đã hầm xong, mỗi gia đình đều bưng một chén đầy, nhà của cô cũng để lại một chén.
“Chị Hứa, trưa nay để Cương Tử ở lại nhà của em ăn cơm đi, cơm nước xong em lại dẫn nhóc này về.”
Lục Tĩnh Xuyên thấy Cương Tử ngoan ngoãn ngồi bên cạnh vợ, rất dính cô, không la hét không khóc lóc, cũng không nhảy nhót xin thịt ăn giống như mấy đứa nhỏ khác, có chút buồn rầu, cũng chỉ động để nhóc con này ở lại nhà mình ăn cơm.
Anh biết hai vợ chồng doanh trưởng doanh số hai đối xử khá tốt với Cương Tử, chẳng qua nhà bọn họ cũng có hai đứa nhỏ, mọi người đều hiếm khi được ăn thịt một lần, Cương Tử không qua đó ăn cơm, hai đứa nhỏ nhà bọn họ lại có thể ăn nhiều thêm một miếng thịt.
Hứa Lộ cười cười, nhận lấy tấm lòng tốt của anh: “Được rồi, Cương Tử, con ở lại nơi này ăn cơm với dì Cung đi, bọn dì về nhà trước.”
Chờ bọn họ đi rồi, Cung Linh Lung bưng chén thịt kia lên, gọi đứa bé đang ngồi bên cạnh cô: “Cương Tử, lại đây ăn thịt nè.”
Đứa bé ba tuổi, buồn nhanh, vui cũng nhanh, đang tự cầm lấy muỗng múc thịt ăn, ăn vô cùng vui vẻ, còn cười toe toét nói: “Thịt, thịt, ngon quá.”
“Con trộn với cơm ăn đi.”
Cung Linh Lung lại gắp cho cậu bé một miếng thịt nữa, trong chén của cô cũng có vài miếng thịt, tất cả đều là do Lục Tĩnh Xuyên gắp cho cô, cũng múc cho anh một muỗng: “Anh Tĩnh, anh cũng ăn đi.”
“Linh Lung, chiều nay ở trong nhà ngủ trưa đi.”
Lúc nãy Lục Tĩnh Xuyên vừa mới biết được bọn họ chỉ mất một nửa thời gian đã hoàn thành nhiệm vụ, cũng nghe các chị dâu khác nói vợ nhà anh chính là chủ lực làm việc, hai ngày nay cô cũng rất vất vả.
Mấy ngày nay buổi tối bọn họ đều ngủ khá trễ, luôn phải “làm việc” đến gần sáng mới ngừng nghỉ, nhưng mà chất lượng giấc ngủ của bọn họ đều rất cao, mỗi ngày vẫn cứ dậy sớm như bình thường, cho nên đều không cảm thấy mệt mỏi.