Tin tức Bạch Thủy Tiên tìm được việc làm nhanh chóng lan truyền khắp viện gia thuộc, các quân tẩu đều vô cùng hâm mộ, buổi chiều còn có không ít hàng xóm chạy lại đây hỏi thăm chuyện công việc.
Biết được bà từng học y, biết một ít phương pháp trị liệu đơn giản, được lãnh đạo viện điều dưỡng kiểm tra thực hành ngay tại chỗ sau đó mới được tuyển dụng, mọi người đều hoàn toàn dẹp ý định nhờ bà xin việc giúp mình.
Các quân tẩu đều có trình độ văn hóa có hạn, đại đa số mọi người thậm chí còn chưa học hết cấp tiểu học, nếu nói đến trình độ văn hóa thì trong số các gia đình quân nhân nơi này, bằng cấp của Cung Linh Lung là cao nhất.
Ngoài ra còn có hai người từng học cấp hai, là người nhà cả đoàn trưởng số hai và đoàn trưởng số ba, hai người bọn họ cũng coi như là phần tử trí thức cao cấp rồi, một người dạy học ở trường học trong bộ đội, một người làm nhân viên tạp vụ trong kho hàng của bệnh viện.
Tuy rằng hai người bọn họ có tiền lương không quá cao, nhưng ít nhiều gì cũng có một công việc bát sắt, đi ra ngoài cũng rất có mặt mũi, bình thường cũng không cần thường xuyên đi theo bọn họ xuống ruộng làm việc, các quân tẩu khác đều vô cùng hâm mộ.
Sáng sớm hôm sau Cung Linh Lung xách theo hành lý đưa mẹ đi làm, không cho Lục Tĩnh Xuyên xin nghỉ đi cùng, vẫn đưa bà đến cửa viện điều dưỡng mới thôi.
Người ngoài không được vào viện điều dưỡng, Cung Linh Lung cũng không nhất quyết muốn đi vào: “Mẹ, con đưa mẹ đến đây thôi, chủ nhật con sẽ đến đây sớm đón mẹ, nếu có việc gì mẹ cứ gọi điện thoại về bộ đội cho con.”
“Được rồi, con mau về đi, không cần lo lắng cho mẹ.”
Thật ra Bạch Thủy Tiên cũng có chút lưu luyến, hai mẹ con bọn họ đã làm bạn sống cùng nhau suốt mười tám năm, đây là lần đầu tiên bà và con gái phải sống riêng với nhau.
Nhưng mà bà cũng có nguyên nhân bất đắc dĩ, mà bà cũng không muốn cho con gái biết, cũng không muốn để cô tham dự vào việc này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-233.html.]
Nhìn thấy bà đi vào đó rồi, Cung Linh Lung đeo ba lô rời đi, ngay lúc cô đang định đi dạo khắp nơi thì bên cạnh có hai người phụ nữ đi ngang qua, nói nhỏ với nhau: “Hôm qua người kia nói hôm nay sẽ có trứng gà và trứng vịt, tôi đã hẹn trước với anh ta rồi, để anh ta chừa cho chúng ta ba mươi quả trứng, chúng ta mau đi quá đi, đi trễ sẽ không giữ hàng cho chúng ta nữa đó.”
Thấy hai người bọn họ vội vội vàng vàng rời đi, Cung Linh Lung nghe được những lời lúc nãy bọn họ nói lúc nãy, loáng thoáng đoán được bọn họ muốn đến chợ đen, cô cũng đang muốn đi tìm vị trí chợ đen, lập tức nhấc chân đi theo.
Hai người bọn họ đúng là đến chợ đen thật, Cung Linh Lung đi theo phía sau tìm được vị trí đại khái, cô tìm một nơi không người chui vào trong không gian, cải trang trang điểm một lúc, xách một rổ táo và quýt, còn có một rổ khoai tây trông khá tốt ra ngoài đi bán.
Chợ đen này có quy mô rất lớn, mọi người bán hàng hóa nhiều chủng loại, lúc trước Cung Linh Lung từng có kinh nghiệm bán hàng ở thành phố Đàm một lần rồi, lúc này nhanh chóng tìm vị trí ngồi xổm xuống.
Bày đồ đạc xong rồi, cô mới hạ giọng rao hàng: “Quả táo, quýt và khoai tây giá rẻ, tất cả đều là hàng ngon giá rẻ, có thể ăn thử táo và quýt.”
Vừa nghe nói có thể “ăn thử”, người phụ nữ đi ngang qua bên cạnh lập tức dừng bước hỏi: “Có thể ăn thử thật à?”
“Được.”
Cung Linh Lung nhanh chóng lột một quả quýt ra, bẻ một múi quýt đưa cho bọn họ: “Chị gái, chị ăn thử quýt đi, ngọt thanh ngon lắm, không hề chua chút nào. Hiện tại tôi lập tức cắt hai quả táo, chị cũng nếm thử, ăn thấy ngon lại mua.”
Cô cắt táo thành từng khối nhỏ, thấy lại có người ở xung quanh xúm lại, cô cũng chia một ít cho bọn họ ăn thử, ngọt ngào gọi: “Cô dì chị em, nào, ăn thử trước, ăn thấy ngon lại mua.”
Thời buổi này táo là món hàng xa xỉ, chưa bao giờ thấy ai cho ăn thử trước rồi mới mua giống như cô, thấy cô thật sự không lấy tiền cho mọi người ăn thử miễn phí, lúc này người vây đến lại càng nhiều hơn.