Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 221






Viên An Bân tan ca vốn dĩ đang đến nhà ăn ăn cơm, doanh trưởng doanh số hai về đến nhà nghe vợ mình là Hứa Lộ kể lại chuyện buổi chiều, vội vàng chạy đến nhà ăn kéo anh ấy về, trên đường về còn nói cho anh ấy nghe mấy chuyện xấu mà hai mẹ con bà Tiền làm ra, bảo anh ấy về nhà xử lý chuyện trong nhà của mình.

Lúc này Viên An Bân cũng không về nhà mà lại đi thẳng đến nhà chính ủy Triệu, thấy Lục Tĩnh Xuyên cũng ở nơi này, vào nhà lập tức cúi chào bọn họ, mở miệng nói ngay: “Chính ủy, tôi muốn ly hôn với Trần Nhị Yến, hiện tại tôi lập tức nộp báo cáo xin ly hôn ngay, có thể phiền anh phê duyệt ngay lập tức cho tôi sao?”

“Cậu chắc chứ?”

Viên An Bân cũng là người mà chính ủy Triệu một tay nâng đỡ lên, năng lực tổng hợp cá nhân của anh ấy rất xuất sắc, quan niệm tư tưởng cũng rất chính xác, chỉ có chuyện hôn nhân gia đình ảnh hưởng đến anh ấy mà thôi.

“Chắc chắn.”

Viên An Bân đã muốn ly hôn từ lâu rồi, lúc trước anh ấy không nhắc đến là bởi vì suy xét đến việc con anh ấy còn nhỏ, cha mẹ ly hôn, người bị tổn thương lớn nhất chính là con nhỏ.

Nhưng mà lúc nãy trên đường quay về, doanh trưởng doanh số hai nói nếu cứ tiếp tục như thế nữa thì con của anh ấy sẽ học thói xấu của bọn họ mất, còn nhỏ mà đã học được cách ăn cướp thì sau này khi lớn lên sẽ càng xấu xa hơn, trở thành người giống như hai người bọn họ, đến lúc đó một đứa nhỏ ngoan ngoãn lại bị bọn họ dạy hư.

Những lời doanh trưởng doanh số hai nói giống như một đòn cảnh tỉnh làm anh ấy tỉnh lại, cũng kiên quyết muốn ly hôn với cô ta.

Nghĩ đến hành vi của hai mẹ con bọn họ, Viên An Bân thật sự cảm thấy vừa mệt mỏi lại vừa bất đắc dĩ: “Chính ủy, anh phê duyệt giúp tôi đi, ngoài ra tôi còn muốn xin nghỉ một tuần, tôi phải đón mẹ tôi đến đây chăm sóc Cương Tử nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-221.html.]

Lúc trước anh ấy để Trần Nhị Yến dẫn theo con trai đến tùy quân, cũng không hề bảo mẹ vợ theo cùng, là bà ta tự ý đi đến một mình.

Mấy năm nay anh ấy đã nghĩ rất nhiều cách muốn đưa mẹ vợ về nhà, nhưng mà bà ta là một tên lưu manh mặt dày, kiên quyết không chịu về nhà, la lối khóc lóc lăn lộn muốn ăn vạ chỗ của anh ấy ăn uống tiêu tiểu, chuyện càng ghê tởm hơn là bà ta còn cướp hết toàn bộ tiền trợ cấp và tiền lương của anh ấy.

Cũng chính là vì sau này anh ấy phát hiện ra tiền lương và tiền trợ cấp của anh ấy đề bị hai mẹ con bọn họ gửi về nhà họ Tần, anh mới hoàn toàn thất vọng buồn lòng với Trần Nhị Yến.

Anh ấy đã không nói chuyện với Trần Nhị Yến được hơn hai tháng rồi, ăn tết cũng không về quê, tiền lương hai tháng nay cũng không đưa cho bọn họ, thật ra cũng không cần thiết phải duy trì cuộc hôn nhân của bọn họ nữa.

Nhưng mà anh ấy cũng không nói những chuyện này cho mấy người chính ủy Triệu, lập tức viết báo cáo xin ly hôn ngay, nhờ chính ủy phê duyệt giúp anh ấy.

Khi anh ấy cầm giấy chứng nhận ly hôn về đến nhà, bà Tiền và Trần Nhị Yến lập tức la lối khóc lóc ngay tại chỗ, vẫn cứ lăn lộn la hét chửi rủa giống như xưa, nhưng anh ấy lại không thèm để ý đến chút nào, chỉ ôm con trai đến nhà doanh trưởng doanh số hai, cầm tiền và lương thực đến nhờ Hứa Lộ chăm sóc cho cậu bé vài ngày.

Thái độ hiện tại của Viên An Bân cứng rắn hơn bao giờ hết, đích thân kéo hai mẹ con bọn họ đi ra ngoài, cũng sửa soạn hành lý đơn giản của hai mẹ con bọn họ quăng ra ngoài, gọi hai anh em binh lính đến giúp đỡ, lái xe đưa hai người bọn họ rời đi trước khi mọi người ăn cơm chiều xong.

Nhìn theo chiếc xe jeep kia rời đi, mọi người đều về nhà ăn cơm chiều, lúc nãy mấy người Cung Linh Lung cũng đi ra ngoài hóng chuyện, hiện tại đều đã đi về nhà hết rồi.

Cô múc cá hầm trong nồi ra, thấy Lục Tĩnh Xuyên đi vào, khẽ hỏi anh: “Sao tự nhiên bọn họ lại ly hôn thế? Lúc nãy anh đi qua đó nói cái gì sao?”

“Anh còn chưa kịp nói cái gì đâu, Viên An Bân đã muốn ly hôn từ lâu rồi, lần này coi như là một cái kíp nổ đi.”