Cô ấy giận đến mức mặt đỏ ngầu, Mạnh Hiểu Dĩnh giống như cũng tức giận, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, đôi mày xinh đẹp nhíu chặt mày lại, xụ mặt nói: “Cô ngang ngược quá rồi đó.”
“Tôi chỉ là muốn lấy lại công bằng thì thành ngang ngược, cô thì không phân rõ xanh đỏ đen trắng nắm đầu bắt tôi xin lỗi bà Tiền thì cô có lý lắm à?”
Dương Tiểu Lan càng điên hơn, nói chuyện cũng không khách sáo nữa: “Chuyện ở viện gia thuộc chúng tôi liên quan cái chó gì đến đoàn văn công của mấy cô hả, cô rảnh rỗi sinh nông nổi lại chạy đến đây xía vào chuyện của chúng tôi, cô định giật chén cơm của chính ủy đúng không?”
Cô ấy vừa nói ra những lời này, hai người đồng loạt thay đổi sắc mặt.
Người đầu tiên đương nhiên là Mạnh Hiểu Dĩnh, người còn lại chính là vợ của chính ủy, Vu Hỉ Mai.
“Chị Dương, chị đừng có ăn nói bậy bạ.”
Giọng nói của Mạnh Hiểu Dĩnh lập tức cất cao, giọng nói như chim hoàng oanh cũng trở nên bén nhọn chói tai.
“Tôi ăn nói bậy bạ chỗ nào hả?”
Dương Tiểu Lan chống nạnh cãi nhau với cô ả, bla bla nói liên hồi: “Bà Tiền này cũng không phải mới ăn cướp lần một lần hai, chính ủy cũng đã giáo dục bà ta rất nhiều lần rồi, phó doanh trưởng doanh số hai cũng đã đến nhà hàng xóm xin lỗi vô số lần.”
“Hôm nay đến lượt cô thì cô lại bắt người bị ăn cướp là tôi xin lỗi bà ta, cô là cái thá gì chứ?”
“Cô không biết phân biệt đúng sai, dung túng người xấu, cô học sách giáo khoa về tư tưởng phẩm đức đều là học từ lỗ đ.í.t hả?”
Bình thường Mạnh Hiểu Dĩnh ở đoàn văn công đều là người được mọi người nịnh nọt, trong nhà cũng là hòn ngọc quý trên tay của cha mẹ, đây là lần đầu tiên cô ả bị người khác chỉ vào mũi mắng như thế, lập tức nổi giận đến mức mắt đỏ lên, nước mặt cũng tràn ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-210.html.]
Từ Vi thấy cô ả bắt đầu khóc, lập tức nhảy ra chỉ trích Dương Tiểu Lan: “Sao cô ăn nói khó nghe như thế hả? Chúng tôi có lòng tốt đến đây giúp cô điều tiết mối quan hệ, cô lại còn mắng Tiểu Dĩnh, thật đúng là chúng tôi có lòng tốt lại bị coi thành lòng lang dạ thú.”
“Ai cần cái lòng tốt chó c.h.ế.t kia của hai cô chứ.”
Dương Tiểu Lan mở miệng chửi ngược trở lại, chống nạnh nổi giận đùng đùng nói: “Quân trộm cướp đến ăn cướp đồ đạc của người khác, vậy mà mấy người còn muốn giúp đỡ bọn người này, đây mà là lòng tốt khỉ khô gì chứ, tôi cảm thấy trong lòng hai người mới là xấu xa thì có.”
“Đúng đó, cũng không biết cô lấy đâu ra mặt mũi mà nói ra câu có lòng tốt lại bị coi thành lòng lang dạ thú nữa.” Hứa Lộ và Dương Tiểu Lan cũng rất thân thiết với nhau, đứng ra giúp đỡ cô ấy.
Những quân tẩu khác cũng giúp đỡ: “Lúc trước tôi còn cho rằng người ở đoàn văn công đều là người được ăn học, có văn hóa hiểu đạo lý, hiện tại xem ra tôi đã hiểu lầm rồi, có văn hóa thì lại thế nào chứ, không biết phân rõ phải trái, còn thích xen vào chuyện người khác, đúng là làm cho người ta mở mang tầm mắt mà.”
“Bà Tiền chính là khối u ác tính nổi tiếng trong viện gia thuộc, ai gặp cũng ghét, nhà ai nhắc đến bà ta mà không mắng vài câu chứ. Hai người các cô cũng không biết suy nghĩ như thế nào, không ngờ lại còn buộc Dương Tiểu Lan xin lỗi bà Tiền, đầu óc bọn họ bị cửa kẹp rồi hả?”
“Lần trước mụ già mất nết này cướp mất trứng gà của con trai tôi, lúc đó tôi đã muốn đi liều mạng với bọn họ rồi, nếu không phải chồng tôi giữ chặt tôi, khuyên tôi bỏ qua, nếu không tôi cũng nhất định tính toán rõ ràng với bà ta, cho bà ta ăn phân gà.”
“Phó doanh trưởng doanh số hai cũng xui xẻo thật đó, dính phải mẹ vợ và vợ như thế này, tôi cảm thấy con đường sự nghiệp sau này của anh ấy cũng khá là u tối.”
“Mấy người không chú ý tới sao, mối quan hệ của phó doanh trưởng doanh số hai và Trần Nhị Yến rất tệ sao? Mỗi ngày trời còn chưa sáng anh ấy đều đi ra ngoài huấn luyện, ba bữa cơm mỗi ngày đều ăn ở nhà ăn, buổi sáng thức dậy rất sớm, tối cũng tập thể thao đến khuya mới về nhà. Nghe Cương Tử nhà anh ấy nói, tối cha sẽ ngủ chung với thằng bé, hiện tại đã chia phòng ngủ với Trần Nhị Yến rồi.”
“Phó doanh trưởng doanh số hai là một người rất có chí tiến tới, lại cưới trúng một cô vợ như thế, đúng là quá xui xẻo.”
“Cưới vợ đương nhiên phải cưới người hiền thục, cưới trúng bà vợ như Trần Nhị Yến, còn dính phải người mẹ vợ như bà Tiền, nếu phó doanh trưởng doanh số hai không ly hôn thì sau này rất khó có thể thăng chức được nữa.”