Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 164




“Dựa theo tình hình lúc này của Bạch Kiến Nhân, lúc nãy tôi đã nói với mọi người rồi, đồn công an đã cử người đi qua đó canh gác theo dõi rồi. Chờ ông ta tỉnh lại, chúng ta có thể sắp xếp thẩm vấn, khi nào có tin tức chính xác, tôi sẽ lập tức liên hệ với mọi người ngay.”

Từ sau khi Dương Bình c.h.ế.t đi, tất cả các vật dụng cá nhân đều đã bị đốt sạch, hiện tại người nhà họ Dương muốn tìm kiếm manh mối có tác dụng gì đó trong nhà cũng tìm không thấy, chỉ có thể chờ kết quả điều tra của đồn công an mà thôi.

Bên kia, đồng chí công an đã đến bệnh viện.

Bạch Kiến Nhân vốn dĩ đã bị thương rất nặng, sáng nay lại bị Tần Mộng Lan dùng phân, nước tiểu và nước sôi tra tấn suýt chút nữa đã không thể cứu lại tính mạng, mãi đến hơn mười giờ mới tỉnh lại.

Ông ta tỉnh lại, gặp được Bạch Lão Đại và Lý Thúy Hoa, bình thường ông ta vô cùng kiêu căng ngạo mạn ở trước mặt bọn họ, nhưng hôm nay đã từng c.h.ế.t đi một lần, mở hai mắt ra nhìn thấy bọn họ, khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem, điên cuồng cầu cứu bọn họ.

Hai người Bạch Lão Đại cũng không muốn cứu ông ta, không muốn mang ông ta về quê, bọn họ ở lại nơi này cũng là vì có mục đích khác, giả vờ giả vịt mà an ủi ông ta vài câu, còn hứa là sẽ ở trong phòng bệnh canh gác, không cho người nào đến hại ông ta nữa, lúc này Bạch Kiến Nhân mới dần dần bình tĩnh lại.

Sau đó, hai người bọn họ kẻ tung người hứng an ủi, Bạch Kiến Nhân viết địa chỉ nhà cho bọn họ, bảo bọn họ tạm thời đi qua đó ở.

Hai người Lý Thúy Hoa muốn địa chỉ nhà của ông ta, tuy rằng lúc trước bọn họ đã đến thành phố Đàm rồi, nhưng chưa từng đến nhà ông ta lần nào, ngoại trừ mẹ có địa chỉ nhà của ông ta ra, những người khác đều không biết, mà địa chỉ nhà ông ta để lại cho mẹ lại đã bị mất từ lâu rồi.

Trước khi Bạch Lão Đại và Lý Thúy Hoa đến thành phố Đàm, ông già họ Bạch kia đã lén nói với bọn họ, bọn họ đã biết được mấy năm nay Bạch Kiến Nhân làm cán bộ ở nhà máy sắt thép và nhà máy máy móc, không nói cái khác, chỉ tính riêng tiền lương cũng đã là một số tiền không nhỏ rồi.

Lần này bọn họ đến thành phố Đàm, nói thẳng ra là vì tiền của ông ta.

Ông ta là một người bị liệt, bọn họ sẽ không đón ông ta về, nhưng tiền và nhà của ông ta thì bọn họ nhất định phải lấy được.

Cho nên chờ Bạch Kiến Nhân nói ra địa chỉ nhà mình, hai người suýt chút nữa đã không nhịn được mỉm cười, tìm đại một cái cớ, vội vã rời đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-164.html.]

Chờ hai người bọn họ tìm được căn nhà của ông ta, lại phát hiện ngoại trừ căn nhà khá đẹp kia ra, trong nhà không còn bất cứ thứ gì khác, lương thực rau củ quả trong phòng bếp cũng không đủ để bọn họ ăn uống mấy ngày, lục lọi hết lầu trên lầu dưới, cũng không tìm được một xu nào.

Muốn lấy được tiền của ông ta, bọn họ chỉ có thể tạm thời kiên nhẫn, ở trong nhà nấu cháo, sau đó mang theo đến bệnh viện.

Kết quả bọn họ vừa mới đến phòng bệnh, đã bị hai đồng chí công an cản lại.

“Đồng, đồng chí, các cậu làm gì vậy?”

Bạch Lão Đại và Lý Thúy Hoa có tật giật mình, vừa nhìn thấy công an là theo bản năng cảm thấy sợ hãi.

“Hai người là anh trai và chị dâu của Bạch Kiến Nhân sao?” Lúc nãy công an đã hỏi thăm tình hình với y tá rồi, đang muốn đi đến nhà của Bạch Kiến Nhân để điều tra.

“Đúng, đúng vậy, có chuyện gì sao?” Bạch Lão Đại giả vờ thành thật hàm hậu.

“Hai người dẫn chúng tôi đến nhà của Bạch Kiến Nhân.”

Công an không nói thêm quá nhiều, để lại một người canh giữ ở bệnh viện, những người còn lại đều đi theo hai người bọn họ đến nhà Bạch Kiến Nhân điều tra.

Hai vợ chồng Bạch Lão Đại sợ muốn chết, thấy đồng chí công an cẩn thận tìm kiếm khắp nhà, lục lọi còn tỉ mỉ hơn cả bọn họ, trực giác cảm thấy không ổn, Lý Thúy Hoa hoảng hốt sợ hãi: “Kiến Lâm, hay là thôi bỏ đi, em thấy có lẽ thằng hai nó phạm tội gì rồi, nói không chừng chúng ta cũng sẽ bị liên lụy vào, chúng ta mau đi về nhà đi.”

“Em sợ cái gì chứ, nó phạm tội thì lại càng tốt, chờ nó bị bắt đi rồi, chúng ta lại càng không cần để ý đến nó, còn có thể nhận lấy căn nhà này của nó.”

Bạch Lão Đại khá ưng căn nhà này, nhà lầu gạch đỏ hai tầng, tốt hơn căn nhà xập xệ làm từ gạch đất rất nhiều, ông ta chỉ cần tưởng tượng đến chuyện sau này có thể chiếm căn nhà này làm của riêng, có lẽ còn có thể bán nhà đổi thành tiền, trong lòng lập tức vui sướng đến muốn bay lên.

Trong lòng ông ta nghĩ như thế, cũng vội vàng tích cực hơn rất nhiều, công an hỏi gì là đáp nấy, còn chủ động nói ra thân phận con riêng của Bạch Kiến Nhân, còn cả chuyện ông ta dang díu với người phụ nữ khác, buộc Bạch Thủy Tiên ly hôn cho bọn họ biết.