Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi

Chương 235




Trưởng phòng bên cạnh là nam, không tiện đi ra can ngăn hai cô gái trẻ tuổi, vội vàng bảo Tạ Tiểu Ngọc và Dư Thư Phương đứng ra can ngăn.

"Hai cô, mau tách hai người này ra."

Tạ Tiểu Ngọc lui về phía sau một bước: "Xin lỗi trưởng phòng, tay tôi bị thương, sợ đứng ra khuyên can sẽ làm vết thương nặng hơn."

Dư Thư Phương cũng bắt chước theo: "Trưởng phòng à, chân tôi bị thương, anh cũng thấy hai người bọn họ đánh nhau xong rồi đấy, còn phải can ngăn gì nữa?”

Quả là bọn họ đã đánh nhau xong rồi, bị Tiền Hiểu Ngải đổ nửa ly nước vào bụng, không bao lâu sau Mai Tử Cầm bị dị ứng, nổi đầy mẩn đỏ trên mặt.

Tiền Hiểu Ngải tiếp tục đánh cô ta: "Mai Tử Cầm, cô biết rõ tôi bị dị ứng lạc, còn đổ bột lạc vào trong nước của tôi, cô nói đi, tại sao cô lại muốn hại tôi?"

"Tôi không làm, là cô muốn hại tôi!"

Nhưng tất cả mọi người trong toàn tòa soạn báo đều biết, Tiên Hiểu Ngải thân với Mai Tử Cầm nhất, thường hay bảo vệ cô ta nhất, đang êm đang đẹp, tại sao thiên kim tiểu thư nhà tổng biên tập tòa soạn báo lại muốn hại Mai Tử Cầm?

Về phần Mai Tử Cầm, tại sao cô ta muốn hại Tiên Hiểu Ngải, có thể là vì ghen tị đi.

Mai Tử Cầm bị đưa đến bệnh viện.

Đến giờ tan tầm, Tạ Tiểu Ngọc nghe nói trong ly trà đó còn có cả thuốc tiêu chảy, trên đường đưa tới bệnh viện, Mai Tử Cầm bị đau bụng, nói chung là tình cảnh của cô ta cực kỳ chật vật.

Không bao lâu sau, tòa soạn báo đuổi Mai Tử Cầm.

Dư Thư Phương buôn chuyện với Tạ Tiểu Ngọc, cười lạnh nói: "Không ngờ thủ đoạn trả thù của Tiền Hiểu Ngải lại đáng sợ đến vậy, a, có cô vợ nhỏ lợi hại thế này... tương lai Tống Hạnh Hoa lãnh đủ rồi."

Quả là sau khi nhìn thấy thủ đoạn Tiền Hiểu Ngải trả thù Mai Tử Cầm, Tống Hạnh Hoa cảm thấy lạnh cả sống lưng.....

Bước vào tháng tám, Tạ Tiểu Ngọc mơ hồ nhắc nhở Dư Thư Phương và Chu Cảnh Họa đọc sách, dù sao hai cô gái cũng tin tưởng Tạ Tiểu Ngọc, thấy Tạ Tiểu Ngọc tìm tài liệu học tập, các cô ấy cũng cùng học tập theo.

Đến tháng mười, thông tin về kỳ thi tuyển sinh đại học được đưa ra, các tòa soạn báo lớn trên cả nước đều đưa tin về nhà nước khôi phục kỳ thi tuyển sinh đại học, cả nước vui mừng.

Các hiệu sách ở Bình thành tấp nập người ra vào, không cần biết là sách hay tài liệu ôn tập gì, tất cả đều bị cướp mua hết. Kỳ thi tuyển sinh đại học ở Bình thành dự kiến diễn ra vào hai ngày mười một và mười hai của tháng mười hai, cả nước có tổng cộng hơn năm triệu thí sinh. Vì là năm đầu tiên được tổ chức lại, nhà nước mở rộng các điều kiện, thí sinh dự thi từ mười mấy tuổi, cho đến ba mươi bốn mươi tuổi đều có.

Nghiêm Dặc không thể đưa Tạ Tiểu Ngọc đi đến địa điểm thi, bởi vì Tào Bằng Vũ hẹn anh đi giao dịch.

Tào Bằng Vũ chuẩn bị rút lui, ông ta vẫn luôn kéo dài cho tới trước khi rời đi mới bảo Nghiêm Dặc mang đồ cổ tới cho mình, bọn họ sẽ giao dịch ở ngoài bến cảng một thành phố khác, một tay giao tiền một tay giao đồ cổ.

Còn nói có hai người cùng chung vụ làm ăn này với mình, bọn họ muốn kiểm tra hàng trực tiếp.

Từ những thông tin trên, Tống Liêm suy đoán đồng bọn của Tào Bằng Vũ phân tán ở mấy thành phố khác nhau chứ không tập trung cùng một chỗ, lần này bọn họ muốn cùng nhau chạy trốn. Vậy bọn họ sẽ mượn vụ giao dịch ở ngoài bến tàu này, bắt cả người lẫn tang vật.

Nghe thấy Nghiêm Dặc phải đi đến thành phố vùng duyên hải cách đây mấy trăm cây số, Tạ Tiểu Ngọc hỏi: "Bọn họ thật là biết chọn thời gian, chọn vào đúng lúc kỳ thi tuyển sinh đại học được tổ chức lại."

Nghiêm Dặc nói: "Đây là sự kiện vui của tất cả mọi người, nên mọi người đặt sự chú ý vào trên kỳ thi tuyển sinh đại học. bọn họ nghĩ sẽ không ai chú ý đến bọn họ, đúng là ngây thơ."

Cứ như vậy, Tạ Tiểu Ngọc tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, Nghiêm Dặc mang theo đồ cổ được chị họ cung cấp đi đến bến tàu của thành phố được Tào Bằng Vũ chỉ định.

Trên con thuyền cũ nát, Tào Bằng Vũ cứ nghĩ ba người đàn ông cao to nhất định sẽ dễ dàng giải quyết một thanh niên trông có vẻ gầy gò chán chường này. Nhưng ông ta không ngờ, công an đã sớm bày thiên la địa võng từ trước. Khoảng khắc bị bắt đó, ông ta biết ngay là mình xong rồi.

Trong phòng thẩm vấn, sau khi bị thẩm vấn liên tục suốt một tuần lễ, Tào Bằng Vũ không thể nào chịu nổi nữa, khai báo hết những gì mình biết về mạng lưới tình báo.

Nhìn người thanh niên trẻ tuổi ngồi ở đối diện mình, ông ta biết hóa ra mình mới là con cá lớn bị giăng lưới bắt.

Không ngờ công an lại dùng một thanh niên có bối cảnh gia đình quân nhân làm gián điệp, dẫn bọn họ cắn câu.

Tào Bằng Vũ nói: "Thua ở trong tay cậu... tôi phục, tôi sẽ khai hết."

Nghiêm Dặc nắm chặt hòn đá Tào Bằng Vũ đã ném hại chết mẹ anh lúc trước.