Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi

Chương 118




Bây giờ, cô đã nhận được người thân ruột thịt rồi, xem như sau này có chịu uất ức còn có nhà mẹ đẻ để trở về.Nếu nhận anh trai rồi, thì sẽ không thể đổi ý nữa.

Tạ Tiểu Ngọc nói: "Anh này, mẹ chấp nhận anh chính là anh trai cả đời của em, dù sau này đột nhiên phát hiện không đúng thì anh cũng phải làm anh trai của em."

Nhất định phải như vậy rồi, chỉ có thể mới tăng một phần bảo vệ và một phần cảm giác an toàn cho em gái họ nhỏ.

Trong lòng Mạnh Cảnh Niên đã kết luận xong, trên đời này không có nhiều chuyện trùng hợp như vậy, Mạnh Thiên Đông là cô của anh ấy, Tạ Tiểu Ngọc chính là em họ của anh ấy.

Một tên được xưng là huấn luyện viên ma quỷ, một huấn luyện viên mặt lạnh khiến cho các tân binh mới vào khiếp đảm, giờ phút này hóa thành một ác ma cuồng yêu chiều em gái.

Anh ấy đảm bảo, nói: "Được, dù không phải thì anh chính là anh trai cả đời này của em."

Bây giờ Mạnh Cảnh Niên đã là anh họ, còn là chồng tương lai của chị họ Nghiêm Dặc, thân càng thêm thân, Tạ Tiểu Ngọc khẳng định không để cho anh họ chết sớm ở tuổi còn trẻ được. Anh họ Cảnh Niên đang thi hành nhiệm vụ, bị người đồng đội phản bội, mà Tạ Tiểu Ngọc cũng từng gặp qua tên kia, cô nhớ rất rõ mặt của gã, không bao giờ quên được!

Nhưng ngày đó cũng còn phải hai năm mới đến, đến lúc đó cô nghĩ cách nhắc nhở anh họ có thể tương kế tựu kế luôn một thể....

Mạnh Cảnh Niên nói Tạ Tiểu Ngọc từ đầu đến cuối chuyện khi họ để lạc Mạnh Thiên Đông

"Cơ thể của bà ngoại em không được khỏe, sinh cô ra không bao lâu đã bị bệnh rồi qua đời, trong nhà chỉ còn có bà vú nuôi nấng, nhưng không biết bà vú nghĩ gì lại muốn làm mẹ kế của cô, gả cho ông ngoại."

"Ông ngoại em có mối tình sâu đậm với bà ngoại, nên không có để ý đến người phụ nữ nào khác, suy nghĩ của bà vú bị ông ngoại em phát hiện, sau đó ông ấy giận đến tím cả mặt lập tức đuổi bà vú đó đi."

Cả nhà họ đều khinh bỉ bà vú kia, vậy nên bà vú ghi hận trong lòng nên bắt cóc cô đi mất.

Nhà họ Mạnh đã phát động tất cả mối quan hệ để tìm người, trằn trọc xuống mấy tháng trời khi bắt được bà vú kia rồi, bà ta nói là đã bỏ trẻ nhỏ ở nhà ga, không biết có bị nhà ai nhặt được hay không.

Bà vú đã nhận sự trừng phạt, nhưng lại không tìm thấy cô đâu. Bà vú ném bỏ trẻ con ở nhà ga, mẹ Tạ Tiểu Ngọc đúng lúc gặp ba mẹ nuôi nhặt được tại nhà ga.

Mạnh Cảnh Niên nói: "Mấy năm nay vẫn luôn đi tìm hai mẹ con em, không biết khi ông ngoại gặp lại cháu ngoại và cháu nữ ngoại thì vui vẻ đến mức nào."

"Cơ thể của ông ngoại có ổn không?" Tạ Tiểu Ngọc cũng có chút đợi mong với người ông ngoại chưa gặp mặt kia.

"Cơ thể của ông ấy rất tốt, mỗi lần anh về nhà thăm, ông ấy đều dùng sức mười phần trâu bò mắng anh hơn một tiếng đồng hồ đó, ông ấy nói bọn anh vô dụng chưa tìm được cô."

Tuy cô không còn sống nữa, nhưng còn để lại ba đứa nhỏ.

Lần này, anh ấy đến tìm người thân ở Bình Thành lại không dám nói với ông nội, sợ sau khi tìm nhầm làm cho ông nội già rồi không chịu nỗi tổn thương lại hy vọng rồi thất vọng một lần nữa.

Nhận được người thân rồi, Tạ Tiểu Ngọc hỏi: "Anh này, lần này anh nghỉ bao nhiêu ngày?"

"Tổng cộng có năm ngày nghỉ thôi, đi trên đường đã mất hai ngày rồi, bỏ hôm nay ra anh còn ở lại Bình Thành được hai ngày nữa."

Tạ Tiểu Ngọc nhìn đồng hồ, cũng đã 4 giờ 30 phút rồi.

Cô nói với Nghiêm Đặc, khoảng năm giờ sẽ về nấu cơm tối, chị họ còn ở nhà đợi, hôm nay vui vẻ như vậy cô cũng muốn mua nhiều đồ ăn một chút về ăn mừng đương nhiên anh họ cũng phải đến chơi.

Cô đưa địa chỉ có Mạnh Cảnh Niên, nói anh đến nhà và nói chuyện với anh Nghiêm Dực trước, cô đi mua thức ăn một lát rồi vê.

Mạnh Cảnh Niên nói: "Tiểu Ngọc, anh đi mua đồ ăn với em."

Tạ Tiểu Ngọc giải thích nguyên nhân sao lại sắp xếp như thế: "Em đã nói với Nghiêm Dặc là khoảng năm giờ chiều sẽ về nhà, anh ấy mà không thấy em sẽ lại đến khách sạn tìm, đi nửa đường lại không gặp anh ấy sẽ nóng ruột nhào vào khách sạn đó.

Anh về nói là anh trai của em, anh Nghiêm Dặc chắc rất vui mừng."

Tên bình dấm chua kia biết anh cả xuất sắc như thế này là anh họ của cô, chắc chắn sẽ rất vui mừng.

Mạnh Cảnh Niên đành đồng ý.

Hai người đang chuẩn bị đi ra ngoài, đột nhiên bên ngoài có tiếng xe cảnh sát, Tạ Tiểu Ngọc nhìn liếc qua cửa sổ xuống dưới thăm dò, đúng lúc nhìn từ trên xuống thấy xe cảnh sát của cục trưởng Tống Liêm.

Tạ Tiểu Ngọc quay đầu lo lắng hỏi: "Anh trai, người yêu em nói bản thân em có thể chất phá án đó, anh xem em đến khách sạn này cục trưởng công an Bình Thành đã đến, ở đây không xảy ra chuyện phạm tội gì chứ?"