Thập Niên 70: Mối Tình Đầu Pháo Hôi Thức Tỉnh Rồi

Chương 189




Mạnh Ngôn quả nhiên là xuất thân từ quân đội, hoàn toàn khác với cảm giác mem mại trên người cô, không nói đến vóc dáng đẹp, sờ vào còn thấy săn chắc và khỏe khoắn.

Tuy nhiên, khi đi qua ngã tư đông người, Diệp Thiển Hâm vội vàng rụt tay lại, may là Mạnh Ngôn vẫn không nói gì, nếu không khi xuống xe, Diệp Thiển Hâm chắc chắn sẽ đỏ mặt tía tai.

Đến rạp chiếu phim, Mạnh Ngôn đã mua vé xem phim trước, hai người ở bên ngoài chờ chiếu phim.

"Hôm nay đi họp có suôn sẻ không?" Mạnh Ngôn tìm một chủ đề để hỏi.

"Khá suôn sẻ, nếu năm sau có thể đạt giải nhất cuộc thi vẽ tranh, còn có cơ hội đến Học viện Mỹ thuật quốc gia học hai tháng."

Mạnh Ngôn tính toán thời gian: “Anh nhớ cuộc thi này tháng 2 năm sau mới có kết quả mà."

"Sao anh biết cả chuyện này." Diệp Thiển Hâm không khỏi tò mò: "Em nghe người ta nói, mấy anh bộ đội trong quân đội ít khi tiếp xúc với bên ngoài nên nhiêu thông tin thời sự cũng không mấy khi biết, nhưng nghe anh nói thì có vẻ như anh biết hết mọi thứ.



Mạnh Ngôn cười cười: "Anh hỏi lão Phùng, sau khi biên tập Cổ tìm em lần trước, anh đã hỏi anh ta một chút nhưng tháng 2 năm sau có thể anh sẽ phải chuẩn bị đến Tây Nam, nếu không thì có thể đích thân đưa em di học."

"Thời gian làm nhiệm vụ của các anh đã định rồi à?" Diệp Thiển Hâm còn nhớ lần này Mạnh Ngôn đến Tây Nam sẽ bị thương rất nặng.

Mạnh Ngôn gật đầu: "Đầu tháng 3 năm sau lên đường."

"Lần này có nguy hiểm không, anh nhất định phải cẩn thận."

"Thật ra mức độ nguy hiểm của mỗi lần làm nhiệm vụ đều như nhau." Mạnh Ngôn không để tâm: "Hơn nữa xung đột giữa chúng ta và nước láng giềng ở Tây Nam đã kéo dài nhiều năm, vẫn luôn không tránh khỏi va chạm nhưng ít khi gây thương vong, em không cần lo lắng cho anh."

"Vậy thì... Diệp Thiển Hâm có chút do dự nhưng nghĩ đến việc nếu Mạnh Ngôn bị thương, tương lai sẽ vì vết thương này mà qua đời sớm, cô đỏ mặt hỏi: "Nhiệm vụ nguy hiểm không, có thể nào, em đi cùng anh không.



Đây là cách duy nhất mà Diệp Thiển Hâm có thể nghĩ ra, nếu cô nói với Mạnh Ngôn về kiếp trước, chỉ sợ sẽ làm anh sợ, hơn nữa cô cũng không hiểu tình hình bên đó như thế nào.

"Em muốn đi cùng anh à?" Mạnh Ngôn rất kinh ngạc.

Diệp Thiển Hâm gật đầu: "Em muốn sau khi học xong ở Học viện Mỹ thuật, sẽ đăng ký tham gia cuộc thi tranh quốc họa Hưng Hoa Cup ba năm một lân của đất nước chúng ta, nhưng tình hình bên mình anh cũng biết, căn bản không có nơi nào tốt để em đi thực tế, cho dù có thì cũng không thể so sánh với cảnh đẹp núi non ở phương Nam, nhưng ý tưởng này của em có thể hơi ngớ ngẩn, nếu không được thì anh đừng để bụng."

Nói xong Diệp Thiển Hâm có chút thất vọng, bọn họ đi làm nhiệm vụ, sao có thể mang theo một người không liên quan như cô chứ.

"Thật ra có một cách có thể giải quyết." Mạnh Ngôn đột nhiên cười nói: "Vì thời gian làm nhiệm vụ lần này khá dài, cũng không phải không có tiền lệ mang theo gia quyến, nếu chúng ta có thể kết hôn vào cuối năm, anh có thể báo cáo xin phép trước một tháng."

Diệp Thiển Hâm: "..."

Mỗi lân nhắc đến chuyện đăng ký kết hôn, Diệp Thiển Hâm đều sẽ né tránh vấn đề này, Mạnh Ngôn không ngờ rằng, lân này Diệp Thiển Hâm im lặng một lúc lâu, vậy mà lại thực sự nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề này.