Thập Niên 70: Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư, Được Gã Đàn Ông Thô Kệch Sủng Đến Khóc

Chương 319: Chu Cảnh Diên 60 Năm Sau




Lục Thanh Nghiên không nói chuyện, khi ông cụ bước chân đi vào vùng tối tăm, cuối cùng không nhịn được.

"Chu Cảnh Diên, có phải là anh hay không?"

Tiếng bước chân dừng lại, thân hình già nua chần chừ một lát, thong thả xoay người.

Đôi mắt của ông ấy ở trong bóng tối vẫn thâm thúy có thần nhìn thẳng cô, hoảng loạn muốn trốn tránh.

"Cô gái, cô nhận nhầm người rồi."

Bị vạch trần, Chu Cảnh Diên chỉ muốn rời đi.

Hiện giờ ông ấy đã già thành như vậy, không còn là người trong trí nhớ của cô nữa.

Khi cô không biết ông ấy là ai còn dám đối mặt với cô, hiện giờ bị cô biết, ông ấy chỉ muốn rời đi.

Năm tháng vô tình, cô vẫn là dáng vẻ xinh đẹp động lòng người, ông ấy đã là một ông già, còn không sống được bao lâu nữa.

"Em biết là anh."

Ở phia sau, giọng nói của Lục Thanh Nghiên nhẹ nhàng, kèm theo phức tạp.

Nếu vừa rồi chỉ là thử, khi ông ấy phủ nhận cô đã có thể chắc chắn.

Ông ấy thực sự là Chu Cảnh Diên, chẳng qua không phải Chu Cảnh Diên của thập niên 70.

Muốn biết rõ rốt cuộc là có chuyện gì, chỉ có thể tìm hiểu tin tức từ chỗ Chu Cảnh Diên già này.

"Rốt cuộc là sao lại thế này, có phải là anh biết hay không, có thể nói cho em nghe không?"

Lục Thanh Nghiên đi về phía Chu Cảnh Diên, đứng trước mặt ông ấy, nhìn ông ấy.

Mới đầu không nhìn kỹ, lúc này mới phát hiện ông ấy giống khi còn trẻ cỡ nào.

"Anh nói cho em."

Hai người đi vào trong phòng, ngồi đối diện nhau lần nữa.

Chu Cảnh Diên mở tay ra, ở trong lòng bàn tay ông ấy là một chiếc vòng cổ màu đen, giống y đúc vòng cổ Luc Thanh Nghiên đeo. Khác biệt duy nhất là vòng cổ trong lòng bàn tay của Chu Cảnh Diên già phủ kín vết rạn, giống như là sẽ nứt ra bất cứ lúc nào.

"Sợi dây này..."

Lục Thanh Nghiên cởi vòng cổ trên cổ ra, nắm chặt lấy.

"Cậu ấy tặng cho em ư?"

Trên gương mặt tràn ngập nếp nhăn của Chu Cảnh Diên là tươi cười dịu dàng.

"Đúng vậy."

Lục Thanh Nghiên gật đầu, nhìn vòng cổ tràn ngập vết nứt trong lòng bàn tay ông ấy:

"Rốt cuộc vòng cổ này là thứ gì?"

"Em có thể gọi nó là đá thời không."

Lòng bàn tay của Chu Cảnh Diên vuốt ve đá thời không, nhìn thẳng về phía cô.

"Em đi đến nơi này có phải là vì nó hay không?"

Tim Lục Thanh Nghiên đập nhanh hơn, không thể che giấu khiếp sợ.

Cô vẫn luôn không biết vì sao mình lại tới đây, nghe Chu Cảnh Diên nói tới đá thời không, cô bắt đầu hoài nghi là do cục đá này đưa cô tới đây.

Đi đến nơi này không bao lâu, cô lập tức phát hiện thời không này không phải là thời không của cô.

Cho nên cô chưa từng nghĩ tới việc đi tìm người Lục gia, bao gồm ông nội khi còn trẻ.

"Có lẽ vậy."

Chu Cảnh Diên gật đầu: "Cục đá này rất thần bí, có lẽ là cảm ứng được gì đó, cho nên đưa em tới."

"Cảm ứng? Cảm ứng cái gì?"

Lục Thanh Nghiên nghi ngờ, nhìn về phía ông ấy.

Chu Cảnh Diên cười nói: "Có lẽ là cậu ấy nhớ em, cho nên nó cảm ứng mãnh liệt, mới có thể dẫn em tới đây."

Ông ấy không nói ông ấy cũng rất nhớ cô, nhớ mấy chục năm.

"Anh không phải là Chu Cảnh Diên ở thời không này, đúng không?"

Lục Thanh Nghiên nhìn chằm chằm Chu Cảnh Diên, muốn nghe ông ấy trả lời.

Tỳ lúc biết mình đến thời không khác luc Thanh Nghiên tin tưởng cách nói 3000 thế giới.

Có lẽ ở trong thời không không biết, tồn tại vô số không gian song song, chúng nó tương đồng lại bất đồng.

Chu Cảnh Diên sửng sốt, ngay sau đó lắc đầu: "Anh phải, nhưng mà anh là cậu ấy 60 năm sau."

"Anh là... Anh ấy 60 năm sau ư?"

Lục Thanh Nghiên cảm thấy khó hiểu.

Nếu Chu Cảnh Diên trước mắt là Chu Cảnh Diên 60 năm sau, vậy cô kết hôn với ông ấy mới đúng?

Vì sao vừa rồi ông ấy còn có biểu cảm khiếp sợ như vậy?

"Đúng vậy!"

"Vậy vì sao..."

"Bởi vì tuy hai bọn anh ở cùng một thời không, nhưng ở giai đoạn không gian khác nhau."

Chu Cảnh Diên dịu dàng giải thích với Lục Thanh Nghiên.

"Toàn bộ thời không giống như một cây đại thụ, mỗi một giai đoạn không gian giống hư vô số cành khô, nối nhau nhưng lại khác biệt."

"Nói cách khác em đi vào thập niên 70, nhưng khác không gian với anh."

"Có thể nói như thế."

Đối với vấn đề thời không, thực ra Chu Cảnh Diên cũng không lý giải rõ lắm, bên trong quá kỳ ảo, người phàm như bọn họ khó có thể hiểu.

"Em đi vào niên đại này, đã thay đổi quỹ đạo không gian, thực ra không có liên hệ quá lớn đối với anh."