Thập Niên 70: Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư, Được Gã Đàn Ông Thô Kệch Sủng Đến Khóc

Chương 241: Tránh Ra, Tôi Muốn Hỏi Cô Ta Vì Sao Lại Chơi Tôi




Hiện giờ hai người này đã lưỡng bại câu thương, đương nhiên là cô ta phải phủi sạch quan hệ với mình.

"Chính là cô, ngày đó cũng là cô."

Móng tay của Từ Ngọc Mai vươn tới gương mặt của Trần Ni.

Trần Ni hoảng sợ né tránh, đôi tay che chở mặt mình.

"Từ Ngọc Mai, cô buông tôi ra."

Liễu Siêu thương hương tiếc ngọc chạy tới, nắm lấy tay Từ Ngọc Mai vung mạnh ra.

"Còn nói hai người không có quan hệ? Nếu không có quan hệ, anh sẽ che chở cho cô ta ư?"

Đôi mắt của Từ Ngọc Mai màu đỏ tươi, đau đớn muốn chết, ước gì có thể lập tức chết đi.

Ngô Tiểu Anh chạy ra khỏi đám người giữ chặt tay Từ Ngọc Mai: "Ngọc Mai!"

Từ Ngọc Mai nắm lấy tay Ngô Tiểu Anh, nước mắt không ngừng chảy ra, trừng Liễu Siêu và Trần Ni.

Uổng phí lúc trước cô ta còn coi Trần Ni là bạn tốt, kết quả người bạn tốt này đâm một nhát sau lưng cô ta.

"Tiểu Ni, cô mau giải thích đi."

Ngô Tiểu Anh vội vàng nhìn Trần Ni, khi ánh mắt nhìn về phía mặt cô ta không nhịn được sửng sốt.

Cô ấy đã có một khoảng thời gian không gặp Trần Ni, nhìn chằm chằm Trần Ni trước mặt như hai người khác so với trước, còn có chút không tin vào mắt mình.

"Tôi giải thích cái gì? Tôi không biết gì cả."

Trần Ni lắc đầu, vô tội còn đáng thương.

Liễu Siêu không muốn Trần Ni bị người ta bắt nạt, ngẩng đầu lên: "Các người đừng nên trách cô ấy, là tôi có lỗi với Từ Ngọc Mai."

"Còn nói anh không thích cô ta?"

Từ Ngọc Mai tức tới mức hộc máu, lại muốn lao về phía Trần Ni.

Trần Ni mắng thầm trong lòng, lùi về sau theo bản năng. Trần Ni thích nhau."

"Xôn xao..."

Bốn phía ồ lên, không dám tin tưởng những lời mình nghe được.

Vậy mà còn có người thích Trần Ni, không biết cô nhóc xấu này...

Hiện giờ không xấu, trái lại chỉ trong thời gian ngắn ngủi vậy mà thành cô gái xinh đẹp.

"Tôi không có, Liễu Siêu anh nói linh tỉnh gì thế? Tôi thích anh khi nào?"

Trần Ni không ngừng lắc đầu, liều mạng giải thích với mọi người.

"Liễu Siêu là chồng sắp cưới của Ngọc Mai, sao tôi có thể thích anh ta?"

Trần Ni phản bác nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Liễu Siêu không thể tin được, tiến lên nắm lấy tay cô ta: "Trần Ni, là em nói thích anh, vì sao em không chịu thừa nhận?"

Lục Thanh Nghiên đứng ở chỗ cao thấy được tất cả, không nhịn được cười to.

Cuối cùng cô cũng biết Trần Ni muốn làm gì, vậy mà cô ta muốn trả thù Liễu Siêu và Từ Ngọc Mai.

"Sao có chuyện đó được?"

Vẻ mặt Trần Ni kinh ngạc, lùi nhanh về sau.

Từ Ngọc Mai không nghĩ tới Trần Ni sẽ phủ nhận, còn giả vờ vô tội như vậy.

Nếu không phải cô ta từng thấy Trần Ni dây dưa với Liễu Siêu, cô ta đã tin lời Trần Ni nói.

Cô ta cho rằng Trần Ni làm tất cả mọi chuyện, vì có được Liễu Siêu.

Vì sao bây giờ lại muốn phủ nhận?

"Trần Ni, anh vì em mà từ hôn, chúng ta sắp có thể ở bên nhau rồi."

Giọng nói của Liễu Siêu dịu dàng hơn, đi về phía Trần Ni.

"Mẹ, cứu con!"

Trần Ni tránh phía sau Ngưu Lan Hoa, sợ hãi đến run lẩy bẩy.

Gương mặt Liễu Siêu cứng đờ, cả người như bị đông lạnh.

Sao có thể như vậy?

Rõ ràng đã nói anh ta từ hôn, lại cưới cô ta mà! "Cút ngay, đừng nghĩ cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga."

Ngưu Lan Hoa cầm lấy một cành cây xua đuổi Liễu Siêu, nhìn anh ta với vẻ khinh thường.

Con gái bà ta được thần tiên chiếu cố, hiện giờ xinh đẹp còn hơn thiên tiên, tên nhóc Liễu Siêu này xứng sao?

"Cô gạt tôi?"

Đến bây giờ Liễu Siêu còn không hiểu tình hình, vậy thì đúng là ngốc hết thuốc chữa.

Hôm qua Trần Ni còn hỏi han ân cần, vậy mà hôm nay trở mặt không biết người, rõ ràng là đang chơi anh ta.

"Tôi không biết anh đang nói gì?"

Trần Ni ấm ức lắc đầu, cẩn thận nhìn về phía Liễu Siêu, trong đôi mắt lộ ra nước mắt sáng bóng.

Trần Ni được mỹ dung hoàn cải tạo có thể xưng là mỹ nữ trung đẳng, chẳng trách Liễu Siêu sẽ thay đổi thái độ chán ghét cô ta ngày xưa.

Liễu Siêu tiến lên, muốn kéo Trần Ni ra chất vấn.

"Liễu Siêu, tôi cảnh cáo cậu lại quấy rầy con gái tôi, tôi sẽ không khách sáo với cậu."

"Tránh ra, tôi muốn hỏi cô ta vì sao lại chơi tôi?"

Liễu Siêu sắp điên rồi, anh ta vì Trần Ni bị mọi người chỉ trích.