Thập Nhị Yêu Tinh Hệ Liệt

Chương 237






“Ha ha ha……” Tên đạo sĩ kia nhìn thấy sắc mặt Đường Cung trắng bệch, nhịn không được cười ha ha:



“Yêu nghiệt, nguyên lai ngươi cũng hiểu được, Quan Sơn căn bản là không có khả năng bảo vệ ngươi, hắn căn bản sẽ không tùy ý bỏ đi hết thảy. Dù sao đi nữa ngươi chẳng qua là gà trống tinh mà thôi, căn bản không đáng cho hắn làm như vậy, ha ha ha……”



Tiếng cười chưa dứt, chợt nghe một thanh âm lạnh lùng nói:



“Im miệng, Tiểu Cung là bảo bối trân quý nhất của ta, cho dù mất đi hết thảy, đánh mất tính mạng thì đã làm sao? Ta sẽ không bỏ lại hắn.”




Vừa nói, một đạo ánh sáng trạm lam đột nhiên theo phía chân trời bay tới, thanh âm Quan Sơn trong trẻo nhưng lạnh lùng ở đỉnh băng vang lên khiến Đường Cung cùng đám người tu chân tụ lại đều chấn động, tuyệt đối không dự đoán được hắn lại có thể tra ra chỗ này nhanh như vậy, hơn nữa lại chạy tới, nói như thế, tu vi hẳn là…… hẳn là đã sớm vượt qua Độ Kiếp kỳ, thậm chí Đại Thừa kỳ.



Tưởng tượng đến đây, sắc mặt đám người tu chân đều trở nên thập phần khó coi, đáng tiếc gà trống tinh hiện tại không có tâm tư đi quan sát, nếu không nó nhất định sẽ bởi vì điều này mà thất thanh cười to.



“Quan Sơn, ngươi tránh ra, ta…… Ta không biết ngươi.”



Đường Cung trong mắt rơi lệ càng hung, nó cảm thấy được vô cùng vui vẻ, Quan Sơn không có bỏ mặc nó, hắn thật sự tới cứu nó, hắn không giống thối đạo sĩ nói vì bảo vệ tính mạng mà phủ nhận quan hệ với nó. Nó cảm thấy được giờ khắc này cho dù vì Quan Sơn mà chết cũng đáng giá.



Nếu như vậy, nó sao có thể hại Quan Sơn? Bọn đạo sĩ thối muốn lợi dụng chuyện này hại Quan Sơn, nó sẽ không cho bọn họ như nguyện.



Gà trống tinh đáng thương bị dọa choáng váng. Quan Sơn chỉ có thể cho ra một kết luận, hắn biết Đường Cung nhát gan mà.



Thừa dịp bọn đạo sĩ còn thất thần chưa kịp phản ứng, một bàn tay hắn đột nhiên vươn ra, lập tức ở phía trên Đường Cung hình thành một đại thủ ấn sắc kim hoàng, tay hắn liền đổi thành trảo thức, thủ ấn kia cũng liền biến thành trảo thức đem Đường Cung bay lên, nhanh chóng ôm trong lòng rồi hắn mới nhẹ nhàng thở ra nói:



“Tốt lắm, như thế ta sẽ không cố kỵ cái gì.”




“Ngươi đi mau a Quan Sơn, bọn họ nói, nếu ngươi bảo vệ ta, ngươi sẽ thực thảm, ngươi sẽ trở thành tang gia cẩu tu chân giới, nói ngươi Quốc sư cũng làm không được. Quan Sơn, ngươi đi mau, nói không biết ta.”



Đường Cung nóng nảy, liều mạng đẩy ra, chợt nghe phía dưới một tiếng gầm lên:“Quan Sơn, ngươi là đồ bại hoại của tu chân giới, chẳng lẽ thật sự bảo vệ yêu tinh này sao?”



Quan Sơn còn chưa mở miệng, Đường Cung liền vội vàng hô lên:



“Không bảo vệ, không bảo vệ, hắn không phải bảo vệ ta.”



Nó quay đầu lại lo lắng nói:



“Mau, Quan Sơn, ngươi mau bỏ lại ta, ta…… Ta không phải yêu tinh tốt, ta sở dĩ không đi cùng ngươi tới hoàng cung chính là vì trộm một trăm văn tiền trong bộ quần áo ngươi thay, ta…… Ta phẩm đức cũng không tốt, thường thường đánh thức ngươi, trên núi các yêu tinh khác đều hận chết ta, ngươi liền…… Đúng rồi, ngươi giết ta đi, nói cho bọn họ ngươi là tới giết ta……”



Còn cần ngôn từ, hành động gì nữa. Ngay lúc này, Quan Sơn cuối cùng hoàn toàn yên lòng, nếu không phải yêu thương mình, Đường Cung sao lại nói những điều như thế, lại còn kêu mình giết nó.



Trong tầm mắt lo lắng của Đường Cung, hắn nở nụ cười thật sâu: Này gà trống ngốc, từ nay về sau đừng mơ tưởng chạy khỏi lòng bàn tay ta.




“Ngươi không phải tìm kiếm đáp án Vấn thế gian tình vi hà vật sao?”



Quan Sơn đột nhiên nói khiến Đường Cung hoảng sợ, đây là lúc nào mà hắn còn có tâm tư để cười, sao bỗng nhiên lại nhắc tới cái này? Bất quá còn không chờ nó nói chuyện, Quan Sơn liền tự nói tiếp:



“Ta hiện tại sẽ nói cho ngươi đáp án, Vấn thế gian tình vi hà vật? Trực khiến nhân sinh tử tương hứa. Tiểu Cung, ngươi bây giờ còn muốn nói không thương ta sao? Ngươi vì ta cam nguyện hi sinh, loại tình cảm sâu sắc như vậy không phải yêu thì là cái gì?”



Đường Cung ngây ngốc nhìn Quan Sơn, tâm nội khiếp sợ không cách nào hình dung: Nguyên lai…… Nguyên lai mình yêu Quan Sơn sao? Có lẽ vậy, cho nên lúc nghe nói hắn sẽ không bảo vệ mình mà rơi lệ, cho nên lúc hắn tới cứu mình, tuy rằng vui vẻ như điên nhưng cũng liều mạng phủ nhận quan hệ, cho nên……Camtâm cho hắn giết mình để chứng minh hắn trong sạch. Nguyên lai…… Nguyên lai đây là tình yêu, chính là, nó xuất hiện từ lúc nào? Vì sao mình cũng không biết, rõ ràng hôm nay buổi sáng, mình còn không muốn cùng hắn làm loại chuyện kia, thật sự yêu Quan Sơn, không phải là sẽ thích làm cái đó sao? Đồ thối xà a.



Nó trầm ngâm ở trong đáp án của mình nên không nghe thấy Quan Sơn cùng nhóm đạo sĩ bên dưới nói gì.



Nguyên lai, lão đạo sĩ bắt Đường Cung tới đây đúng là sư phó tên đạo sĩ ở miếu đổ nát trước đây bị Quan Sơn thu vào trong pháp khí. Tên ác tặc kia ở trong pháp khí bị luyện ba ngày, ác khí bị diệt hết, rồi Quan Sơn mới đưa hồn phách hắn đầu thai. Cho nên nếu nói là do nó giết cũng đích xác không oan. Xem ở bọn họ phải đem sự tình trải qua giải thích một lần trước tiền bối phần Tu chân giới.